Tên truyện : Anh à ! Cũng đã 2 nằm rồi.
Author : RinFu - Chan.
Rating : K+
Author : RinFu - Chan.
Rating : K+
Thể loại : Fluff, OE . . . oen short.
Warning : Tuy không phải tự tin, nhưng nếu như bạn thích fic ta thì tiện tay kết bạn với ta luôn nhé :3.
Không chơi vi phạm bản quyền tác giả và dùng lời lẽ thô tục sỉ vả + chê bai. Không thích thì có quyền . . . OUT
Summary :
Đây không phải là một câu truyện, mà đây là một nỗi nhớ chứa đựng xúc cảm được viết thành lời. Tuy nhiên tất cả diễn biến chưa thể nói là hoàn thật, nhưng nói là bịa đặt thì rõ cần phải suy nghĩ lại.
Tôi viết cho những nỗi nhớ còn mênh mang.
Tôi viết cho những cảm xúc vẫn còn chưa nói nên lời . . .
Truyen Star :
" Trời về hạ sao lòng em băng giá
Ngước nhìn bầu trời hồng in bóng ngày anh đi . . . "
Hai năm rồi anh nhỉ kể từ ngày chia ly. Em vẫn nhớ những chiều mình dạo bước, em vẫn nhớ hơi ấm ấy thân quen . . .
Anh à ! Cũng đã 2 năm rồi .
Anh đã từng nói với em rằng : Em không được nhút nhát và phải luôn học cách mạnh mẽ.
Và em vẫn luôn cố làm được điều đó.
Em bỏ lại hình bóng của anh ở phía sau lưng mình, em trở nên hờ hững và vô tâm với tất cả những chi tiết vặt vãnh của sự đời. Em dẫm đạp lên quá khứ, hướng thẳng với tương lai. Và em không ngừng tìm kiếm lại cho mình một điều đã từng được xem là quý giá nhất . . . " Nụ cười. "
Anh à ! Cũng đã 2 năm rồi .
~ Ngày không anh ~
Em ngẩn ngơ ngây người dồn hàng tiến lên phía trước, chiếc áo phông vàng size lớn phủ xuống cả thân người dưới mái tóc buông xõa . . . Em đăng kí cho mình một khóa đi tu học, nơi mà em tự nghĩ rằng sẽ khiến cho em bớt mệt mỏi . . . Sẽ khiến cho em ngừng nhớ anh.
Anh à ! Cũng đã 2 năm rồi . . . Em vẫn nghĩ về anh.
~ Ngày đầu tiên ~
Em bật khóc trước những lời giảng của thầy. Thầy giảng về cha, thầy giảng về mẹ, thầy giảng về đạo lí con người . . . và thấy cũng giảng cả về tình cảm. Về thứ được gọi là tình yêu, một tình yêu tươi đẹp không chứa bó buộc níu kéo . . . Mà em vốn chẳng thể nào có được.
Anh à ! Cũng đã 2 năm rồi . . . Em vẫn chính là người đứng đợi.
~ Ngày Thứ 2 ~
Em thất thần khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc tha thẩn trong đám người. Là khí chất đó, là ngoại hình đó . . . nhưng lại không phải là con người đó. Hốc mắt em cay cay hoe đỏ, em trai của anh - là em vô tình hay là duyên nợ mà gặp lại được.
Anh à ! Cũng đã 2 năm rồi . . . Người nặng tình đáng thương vẫn chỉ là em.
~ Ngày thứ 3 ~
Trong giờ ăn cơm em phải đối mặt với điều mà em luôn hằng sợ hãi và chối bỏ. Qủa đúng như em dự đoán, không chỉ có em trai anh tham dự trong khóa học này, anh và cả " người đó " cũng cùng đi theo. Không những thế còn ngẫu nhiên được sắp ngồi cùng với em một mâm cơm ba bữa . Không khí ngột ngạt đến bất thường, em cố ngăn không cho bản thân mình xúc động :
Ông trời qủa thật rất khéo.
Anh à ! Cũng đã 2 năm rồi . . . Người duy nhất còn quay đầu lại, vốn chỉ có mình em.
~Ngày thứ 4 ~
Là thân thiện hay cố tình mà cô " người ấy " của anh bỗng trở nên thân thiết với em đến lạ. Chẳng qua cũng chỉ là giao tiếp vài câu cho có lễ trong mấy bữa ăn hàng ngày. Cô ấy trực tiếp tán gẫu và bắt cặp hoạt động với em bên dãy nữ. Giờ em mới hiểu vì sao anh yêu cô ấy đến thế . . . cô ấy thật tuyệt vời : từ ngoại hình cho tới tínhh cách.
Anh à ! Cũng đã 2 năm rồi . . . Người thua cuộc tham bại thì ra chính là em.
~ Ngày thứ 5 ~
Em cố gắng không quan tâm đến mọi hành đông của anh dành cho cô gái đó. Đối mặt với em, anh nhiều lắm dành cho em vẫn chỉ là vài câu nói nhàn nhạt. Có lẽ anh đã quên, cũng có lẽ em trong anh giờ đã tan biến. Em tự hỏi trong lòng rằng anh - có khó chịu hay không với cái suy nghĩ chính em là người đang cố bám đuôi lấy bạn gái nhỏ của anh nhằm gây li gián . . . Hài thật !
Anh à ! Cũng đã 2 năm rồi . . . Ngươi thành công thay đổi và lãng quên, đã không phải là em.
~ Đêm ngày 5 - Đêm cuối cùng ~
Em đã chọn cho mình một bài hát để biễu diễn tại nhạc hội trong đêm cuối. Bản nhạc - Em sẽ quên, em khó khăn trình bày khi miệng còn khẽ nấc. Không biết có phải là vì xúc cảm có thể lây truyền cho nhau hay không, mà cảm giác của em đối với đêm diễn thật quá mơ hồ. Mọi người ủng hộ có vẻ rất nhiệt tình nhưng nhìn ai cũng có môt nét gì đó đồng cảm . . . Chỉ là trong số người đó, lại không có anh - khi mà anh đang cười nói vui vẻ với niềm hạnh phúc của mình ngay ở bên trái khán đài. Tất cả được thu hết ngay vào trong tầm mắt, em bật khóc, cả không gian chìm vào im lặng . . .
" Đừng buồn. " là những gì mà em nghe được từ mọi người ở bên dưới khi mà hai mắt em đã nhòa, 2 tai em đã ù đi vì niềm đau trong tim vẫn cứ luôn chập chừng rỉ máu.
Anh à ! Cũng đã 2 năm rồi . . . Em nhận ra, mình không quên được anh.
~ Kết thúc khóa tu học ~
Em trở về lại là một cô bé ngốc ngày nào, suốt ngày thơ thẩn nhớ anh. Rồi từng bước đi dọc qua những kỉ niệm. Em chọn cho mình một vài giai điệu yêu thích, đi trên đường, ngồi trên bờ biển em đều ngân nga. Chỉ một lần này nữa thôi cho em yêu anh thật nhiều nữa anh nhé, thời gian xa cách làm bản thân em thêm cần anh. Một lần này nữa thôi rồi em sẽ lại học cách bước đi xa mà không cần anh bên cạnh. Không chần chừ không lo ngại, em sẽ tự mình tìm ra cho mình một con đường, một lối thoát. Cầm chặt vé trên tay em mỉm cười ngước nhìn ánh hoàng hôn dần tắt :
Anh à ! Cũng đã 2 năm rồi . . . Em nhận ra, mình vẫn còn yêu anh
" Tạm biệt. "
Hành khách chuyến bay đến . . . Mã số máy bay . . .
Ngày . . . Tháng . . . Năm . . .
Vào lúc . . .
END