Chap 1
GIỚI THIỆU
Nó-con nhỏ bướng bỉnh,đanh đá,xinh đẹp,tốt bụng.Hiện đang là người yêu của anh-đại ca trường nó đang học
.Hiển nhiên nó được biết đến với tên gọi "Chị đại".Nó và anh là bạn học cùng lớp,cùng bàn..Khi yêu anh nó đã không lạ gì về cái tiểu sử thay bồ như thay áo của hắn.Vậy mà nó và anh cũng đã yêu nhau được gần 2 năm.Trong thời gian ấy anh đã 2 lần bị nó phát hiện bắt cá sau lưng nó.Anh quỳ xuống xin lỗi nó,hứa hẹn với nó.Vì yêu anh nó chấp nhận bỏ qua hết.Tình yêu của họ cứ tửơng sẽ êm đềm qua hết cấp 3.Nhưng không.Anh sai lầm lần 3 và Còn 1 nhân vật ẩn nữa.Là hắn-cậu công tử quậy phá đúng nghĩa.Kém họ 1 tuổi.Hắn chuyển đến trường và vô tình say nắng đàn chị lớp trênGIỚI THIỆU
Nó-con nhỏ bướng bỉnh,đanh đá,xinh đẹp,tốt bụng.Hiện đang là người yêu của anh-đại ca trường nó đang học
****
Vừa vào lớp đặt cặp xuống nó đã thấy anh nằm ngủ ngon lành trên bàn.Nó vỗ vai anh nhẹ nhẹ khôg thấy động tĩnh gì.Nó vỗ mạnh hơn.Vẫn thế.Nó ghé sát vào tai nó hét to:
-DẬY ĐIIII.
Nghe thấy quát anh mệt mõi ngồi thẳng dậy.Mắt lờ đờ ngơ ngác nhìn nó.
-Hôm qua mày khôg ngủ hả chồng?Hay bận tiếp con nào?
-Làm gì có con nào đâu.Hôm qua nằm suy nghĩ lo cho nước nhà.trằn trọc khôg tài nào ngủ được
-Thôi.con vái bố.À mà mày nhìn con mới chuyển đến thế nào?
Nghe nó hỏi anh trả lời khôg cần suy nghĩ: ừ thì ngon
Vừa nói xong anh ăn ngay 1 phát vả vào má.
-Mẹ trẻ mày còn đang ngồi đây mà mày đi ngắm gái à?Tao là tao ngứa mắt nó lắm rồi đấy
Anh lắc đầu ngán ngẫm.Khoác vai nó anh nói nhỏ:vợ anh là xinh nhất quả đất luôn
Nó cười.anh lúc nào cũng thế
Tình yêu giữa họ là vậy.khôg ngọt ngào như những đôi khác nhưng rất thật.Dần dần người ta đùa gọi họ rằng cặp đôi hòan cảnh
Hôm kiểm tra nó và anh cứ loay hoay giở sách trong ngăn bàn.Nó thì ngồi canh chừng cô giáo,anh thì hì hục giở vở.Mãi không tìm thấy anh ức chế lẩm bẩm.Nó thì ung dung ngồi hát cái bài nhí nhố gì đấy.Tìm khôg được anh bảo nó
-Sư mày.vợ gì mà ngu thế.Nó bảo là trong sgk
Nó với anh ngơ mắt ra nhìn nhau..Thế là xong
Giữa cái trời đông lạnh buốt có 2 dở hơi rủ nhau ra bờ hồ hóng gió.Nó tựa vào vai anh nói nhẹ nhàng .
-Huy ơi,mày sẽ yêu tao được đến bao giờ
-Chưa biết.
Anh trả lời làm mặt nó ngắn lại.
-Mẹ mày.nói chán kinh.chẳng lãng mạn gì cả
Anh cười,khẽ vuốt tóc nó.
-Tao khôg hứa gì cả.Nói trước bước khôg qua.Thế còn mày?
Nó trầm ngâm rồi nói giọng nhẹ nhàng
-Mày buông tay.tao sẽ khôg níu kéo đâu
Dạo này nó thấy anh lạ lắm.Anh hay ngồi nhắn tin cho ai đó trong giờ.Nó không muốn kiểm tra điện thoại anh.Nó sợ cái sự thật rằng anh có người khác.Nó nghĩ chắc do nó dạo này học ôn thi nhiều quá nên nghĩ nhiều.
Hôm nay thi văn đầu tiên.3 khối trộn đều ngồi với nhau.Nó ngồi cạnh một thằng nhóc lớp 10.Từ lúc vào phòng thi nó ngủ gần hết nữa thời gian mới lồm cồm bò dậy.Nó ngồi viết văn cảm xúc đang dâng trào thì quay sang chợt bắt gặp ánh mắt thằng nhóc đấy đang nhìn mình với vẻ suy tư.Nó khôg nói gì vẫn làm bài.Đươc 1 lúc thì xong.Quay sang thấy hắn đang ngồi chống cằm nhìn ra cửa sổ.Có vẻ như ngoài đó có thứ gì thu hút hắn lắm.Cái khuyên tai nhỏ lấp lánh trong nắng của hắn làm nó thấy đẹp đến lạ.Nhìn xuống thấy tờ giấy thi của hắn vẫn trắng tinh.Nó lên tiếng hỏi:
-Khôg làm bài sao?
Hắn từ từ quay lại.chậm rãi nhìn nó.Rồi nói mà không biểu cảm:
-Khôg biết làm.Chị giỏi nhỉ.làm nhanh thật
-Cậu là học sinh mới nên tôi khôg chấp thái độ nói chuyện của cậu
-Chị là ai chứ?hơn tôi 1 tuổi thôi.ra xã hội chị phải gọi tôi là anh đấy
-Nhóc nói ghe cứ như hài ý nhở Nó cười.
Trước khi ra khỏi phòng thi nó cuối xuống nói với hắn.Nó cười tươi vì nhóc này đúng là khôg biết trời cao đất dày này.
-Nếu nhóc biết chị là ai thì sẽ khôg nói thế.
Hắn đứng lên ra cùng lúc với nó,ghé sát mặt nói thầm vào tai nó
-Thằng Huy người yêu chị hết thời rồi.Tôi khuyên chị giữ người yêu cho chặt,xem lại nó đi.Ghe thiên hạ nó đồn đấy
Nó sững người trong vài giây.Nó đuổi theo hắn đến hành lang thì cũng đuổi kịp.Nó chặn hắn lại:
-Cậu vừa nói,ý gì?
-Chị ngốc thế.Nó đang qua lại với con khác đấy.Mà lại là người gần chị cơ
Nó tiến tới nắm lấy cổ áo hắn.Nó tức tối giọng lạc đi: -Tại sao tôi phải tin cậu.Nếu cậu nói linh tinh như thế lần nữa tôi sẽ đánh cậu đấy
Nó nhìn hắn như 1 kẻ đáng nghét.Còn hắn.Hắn cười to.Hắn thấy người con gái này thật lạ.Dám túm cổ áo hắn cơ đấy
-Chị thật ngu ngốc.Tôi nói thật đấy.Thằng Huy nó đang bắt cá đấy
Nó vung tay định tát kẻ trước mặt nhưng lại hạ tay xuống.Nó thấy đau.Bất lực thả hắn ra rồi đi xuống cầu thang.Trực giác của nó là đúng sao.Nó chạy vội vào nhà vệ sinh.Nó khóc.Lặng lẽ từng giọt 1 rơi xuống.
Chap 2
Nó lau những giọt nước mằt còn đọng trên khuôn mặt trắng hồng.Nó bước nhanh đến phòng thi của Huy.Nó cười chua chát.Nó gượng cười.Nó bước xuống bàn anh đang ngồi khoác tay anh.giọng ngọt ngào:
-Huy.Cho vợ mượn điện thọai đi
Anh cười tươi đưa đt cho nó.ân cần hỏi thăm -Hôm nay làm bài được khôg vợ?Trời đổi gió hay sao mà ngoan thế
-Ừ.vợ ngoan thế nên dễ bị qua mặt chồng nhở Nó nữa đùa nữa thật.Nó nhìn thẳng vào mắt anh dò xét
Huy hơi sững lại vài giây như nói đúng vào tim đen rồi chưa kịp nói gì thì nó lại nói thêm làm Huy thở phào nhẹ nhõm.
-Đùa thôi.Vợ về phòng đây.Làm xong thì sang đợi vợ nhá
Nó đi ra khỏi phòng.Hằng-cô bạn vừa chuyển đến lớp nó và cũng là kẻ cặp kè với Huy.Cô bạn ngồi sau lưng Huy nghe rõ cuộc đối thoại của 2 người.Hằng nhếch môi tạo thành 1 nụ cười ngạo mạn đắc ý thầm nghĩ:"Nhung à.Vị trí chị đại của mày sắp phải chuyển cho tao rồi.Huy phải là của tao"
Nó bước vào chỗ ngồi của mình.Nó thấy khó chịu vô cùng khi ngồi gần thằng nhóc ấy.Nó lẳng lặng làm bài của mình.Gần hết giờ làm bài tiếng rung tin nhắn từ đt Huy.Nó mở khóa đt.Cái tin nhắn khôg lưu tên với nội dung ngọt ngào làm tim nó chợt ngói lên.Khôg lưu tên nhưng nó biết chắc chắn là không gửi nhầm
(Huy.nhớ lời ság nay hứa chở e về đó nha.Yêu a nl)
Nó vào phần tin nhắn.Tất cả đều trống.Nó cười,nụ cười làm nghẹn đắng cả trái tim nó.5p nữa là hết giờ làm bài.Huy đứng trước cửa phòng thi nó ra hiệu ý muốn nói anh phải chở thằng bạn về tí về nhờ ai nhé.Nó gật đầu ngoan ngoãn.Huy quay lưng giữ nguyên nụ cười trên môi.Phòng thi nó đang ngồi là tầng 3 gần cửa sổ có thể nhìn rõ xuống bên ngòai trường.Nó chăm chú nhìn về phía cửa sổ.Hoàng(-thằng nhóc ngồi cạnh nó) đang ngồi sát cửa sổ cũng phải ngượng vì cái nhìn chăm chú của nó.Hắn buông 1 câu đùa: -Tôi đẹp trai đến thế sao.
Khôg thấy nó nói gì.Hắn hướng mắt theo ánh nhìn của nó.Vài phút sau nó nhìn thấy anh-tấm lưng quen thuộc ấy.Giờ đây người ngồi phía sau anh khôg ai khác là Hằng.Nó cười.Khôg có giọt nước mắt nào chảy ra cả.Có lẽ nó đã chảy ngược vào trong tim nó.Anh lại nói dối nó.Chẳng có thằng bạn nào cả.Nó đau nhói.Phải chăng nó chỉ là 1 thứ dự bị cho mọi lúc anh quay về sao.Chẳng nhẽ sau 2 năm tình yêu nó trao anh là chưa đủ?Vậy còn tình cảm của anh dành cho nó thì sao?hay là 1 thứ thông dụng anh dùng cho mọi người con gái?Những câu hỏi cứ xuất hiện trong đầu nó.Nó ôm đầu gục mặt xuống bàn.Nó bất lực.Nó chấp nhận.Tiếng trống hết giờ vang lên rồi nhưng nó cứ gục mặt như thế.Bạn cùng lớp phải lấy bài nộp hộ nó.Cứ như thế mọi người đều lần lượt ra về.Căn phòng trở nên im lặng.Nó nghĩ mọi người đã về nên có thể khóc cho đã.Trước mọi người nó là cô gái mạnh mẽ đanh đá.Ai biết được nó yếu đuối đến thế.Chắc anh cũng nghĩ cô là thế nên cứ vô tư dẫm đạp lên tình yêu của nó.Càng nghĩ nước mắt cô rơi ra khôg sao kiềm chế lại được.Tiếng khóc càng ngày càng to trong khôg gian yên tĩnh.
Bỗng, 1 tiếng động nhỏ nơi bàn ghế vang lên.Rồi tiếp theo là tiếng ngáp rõ to
Nó giật mình đứng phắt dậy nhìn xuống phía cuối lớp nơi phát ra tiếng động.Là Hoàng-thằng nhóc khó ưa ấy
Hắn nheo mắt nhìn nó như sinh vật lạ.
-Làm phiền chị khóc hả?Bị lừa đau lắm sao?
Nó lau nhanh những giọt nước mắt làm ướt đẫm khuôn mặt.Hắn tiếp lời:
-Chị khóc nhìn xấu cực.Có thể đi đóng phim ma đấy
Nó nhìn hắn với đôi mắt long lanh còn đọng lại như màn sương mỏng.
-Chị ghét tôi lắm sao?
-Khôg.tôi phải cảm ơn cậu.Nhóc ạ
Nói xong nó bước ra khỏi phòng.Hắn đứng đó tức tối gọi với theo:
-NÀY.AI LÀ NHÓC.TÔI SẼ BẮT CHỊ GỌI LẠI
Nó lau những giọt nước mằt còn đọng trên khuôn mặt trắng hồng.Nó bước nhanh đến phòng thi của Huy.Nó cười chua chát.Nó gượng cười.Nó bước xuống bàn anh đang ngồi khoác tay anh.giọng ngọt ngào:
-Huy.Cho vợ mượn điện thọai đi
Anh cười tươi đưa đt cho nó.ân cần hỏi thăm -Hôm nay làm bài được khôg vợ?Trời đổi gió hay sao mà ngoan thế
-Ừ.vợ ngoan thế nên dễ bị qua mặt chồng nhở Nó nữa đùa nữa thật.Nó nhìn thẳng vào mắt anh dò xét
Huy hơi sững lại vài giây như nói đúng vào tim đen rồi chưa kịp nói gì thì nó lại nói thêm làm Huy thở phào nhẹ nhõm.
-Đùa thôi.Vợ về phòng đây.Làm xong thì sang đợi vợ nhá
Nó đi ra khỏi phòng.Hằng-cô bạn vừa chuyển đến lớp nó và cũng là kẻ cặp kè với Huy.Cô bạn ngồi sau lưng Huy nghe rõ cuộc đối thoại của 2 người.Hằng nhếch môi tạo thành 1 nụ cười ngạo mạn đắc ý thầm nghĩ:"Nhung à.Vị trí chị đại của mày sắp phải chuyển cho tao rồi.Huy phải là của tao"
Nó bước vào chỗ ngồi của mình.Nó thấy khó chịu vô cùng khi ngồi gần thằng nhóc ấy.Nó lẳng lặng làm bài của mình.Gần hết giờ làm bài tiếng rung tin nhắn từ đt Huy.Nó mở khóa đt.Cái tin nhắn khôg lưu tên với nội dung ngọt ngào làm tim nó chợt ngói lên.Khôg lưu tên nhưng nó biết chắc chắn là không gửi nhầm
(Huy.nhớ lời ság nay hứa chở e về đó nha.Yêu a nl)
Nó vào phần tin nhắn.Tất cả đều trống.Nó cười,nụ cười làm nghẹn đắng cả trái tim nó.5p nữa là hết giờ làm bài.Huy đứng trước cửa phòng thi nó ra hiệu ý muốn nói anh phải chở thằng bạn về tí về nhờ ai nhé.Nó gật đầu ngoan ngoãn.Huy quay lưng giữ nguyên nụ cười trên môi.Phòng thi nó đang ngồi là tầng 3 gần cửa sổ có thể nhìn rõ xuống bên ngòai trường.Nó chăm chú nhìn về phía cửa sổ.Hoàng(-thằng nhóc ngồi cạnh nó) đang ngồi sát cửa sổ cũng phải ngượng vì cái nhìn chăm chú của nó.Hắn buông 1 câu đùa: -Tôi đẹp trai đến thế sao.
Khôg thấy nó nói gì.Hắn hướng mắt theo ánh nhìn của nó.Vài phút sau nó nhìn thấy anh-tấm lưng quen thuộc ấy.Giờ đây người ngồi phía sau anh khôg ai khác là Hằng.Nó cười.Khôg có giọt nước mắt nào chảy ra cả.Có lẽ nó đã chảy ngược vào trong tim nó.Anh lại nói dối nó.Chẳng có thằng bạn nào cả.Nó đau nhói.Phải chăng nó chỉ là 1 thứ dự bị cho mọi lúc anh quay về sao.Chẳng nhẽ sau 2 năm tình yêu nó trao anh là chưa đủ?Vậy còn tình cảm của anh dành cho nó thì sao?hay là 1 thứ thông dụng anh dùng cho mọi người con gái?Những câu hỏi cứ xuất hiện trong đầu nó.Nó ôm đầu gục mặt xuống bàn.Nó bất lực.Nó chấp nhận.Tiếng trống hết giờ vang lên rồi nhưng nó cứ gục mặt như thế.Bạn cùng lớp phải lấy bài nộp hộ nó.Cứ như thế mọi người đều lần lượt ra về.Căn phòng trở nên im lặng.Nó nghĩ mọi người đã về nên có thể khóc cho đã.Trước mọi người nó là cô gái mạnh mẽ đanh đá.Ai biết được nó yếu đuối đến thế.Chắc anh cũng nghĩ cô là thế nên cứ vô tư dẫm đạp lên tình yêu của nó.Càng nghĩ nước mắt cô rơi ra khôg sao kiềm chế lại được.Tiếng khóc càng ngày càng to trong khôg gian yên tĩnh.
Bỗng, 1 tiếng động nhỏ nơi bàn ghế vang lên.Rồi tiếp theo là tiếng ngáp rõ to
Nó giật mình đứng phắt dậy nhìn xuống phía cuối lớp nơi phát ra tiếng động.Là Hoàng-thằng nhóc khó ưa ấy
Hắn nheo mắt nhìn nó như sinh vật lạ.
-Làm phiền chị khóc hả?Bị lừa đau lắm sao?
Nó lau nhanh những giọt nước mắt làm ướt đẫm khuôn mặt.Hắn tiếp lời:
-Chị khóc nhìn xấu cực.Có thể đi đóng phim ma đấy
Nó nhìn hắn với đôi mắt long lanh còn đọng lại như màn sương mỏng.
-Chị ghét tôi lắm sao?
-Khôg.tôi phải cảm ơn cậu.Nhóc ạ
Nói xong nó bước ra khỏi phòng.Hắn đứng đó tức tối gọi với theo:
-NÀY.AI LÀ NHÓC.TÔI SẼ BẮT CHỊ GỌI LẠI
Chap 3
Cả tuần nay nó tập trung thi xong rồi nghĩ đến chuyện của anh.Chiều nay cũng khá muộn rồi nhưng nó vẫn đi lang thang khắp sân sau trừơng.Đó là khoảng sân trồng,cây phượng vĩ to che nắng.Cây phượng này là nơi anh nói lời yêu nó.Cũng nơi này nó rơi nước mắt vì một người con trai nó yêu phản bội nó.2 lần rồi.Ngày hôm nay nó tận mắt nhìn thấy anh cùng Hằng ngồi trong quán cafe.Anh đang khóac vai ôm Hằng.Gương mặt anh,nụ cười anh đã trao cho người con gái khác rồi.Nhìn họ thật hạnh phúc.Nó cứ đứng như thế gần một tiếng đồng hồ.Rồi nó chạy thật nhanh.thật nhanh.Đầu óc trống rỗng.Nó chỉ biết nó muốn đến nơi góc phượng này.
Nó ngồi trên gốc cây không biết đã bao lâu rồi.Trời bắt đầu nổi gió,mây đen kéo đến che phũ bầu trời,những chiếc lá bay xào xạc.Có lẽ trời sắp mưa.Nó cứ ngồi như vậy mặc cho thời tiết đang xấu dần. Trên tầng 2 có người con trai dựa lưng vào cửa lớp tay cầm điếu thuốc chăm chú nhìn cô gái ngồi thất thần trên gốc cây phựơng.Đôi mắt cô gái hứơng về phía không gian trước mắt,ánh nhìn trở nên vô định.Cô gái đó làm hắn thấy lạ.Luôn tạo ra cho mình cái vỏ bọc mạnh mẽ.Cô ta còn dám gọi hắn là nhóc nữa chứ.Đúng là hết nói
Nó cúi đầu xuống,nước mắt khẽ rơi.Rồi như khôg thể kiềm chế cảm xúc của mình nó khóc thật nhiều.
Mưa bắt đấu rơi.Càng ngày càng to
Cơn mưa mùa đông đúng là lạnh thấu xương.Buốt vào tận trái tim nó.
Hắn dụi điếu thuốc vào từơng.Với tay lấy chiếc ô hắn bước xuống cầu thang.Hắn đi về phía ngừơi con gái đang khóc nức nở.Hắn che ô trên đầu nó.Như nhận ra sự hiện diện của hắn nó ngừng khóc ngước mắt nhìn cậu con trai dáng người cao dong dỏng đang che ô cho mình
Hắn nhíu mày nhìn nó
-Chị ngốc thế.Chứng tỏ đúng với cách nhìn của mọi người xung quanh đi.Sao khôg đến trước mắt 2 người kia mà cho họ mấy cái tát.Chị mạnh mẽ lắm mà
-Cậu đừng quan tâm
-Tôi cũng khôg quan tâm.Nhưng lần nào gặp chị thì chị cũng thật thảm hại.Từ trước đến giờ con gái khóc trước mặt tôi tòan vì tôi.Chưa ai là khóc vì thằng khác.Bây giờ thì có chị.Rất đặc biệt Hắn cười,chiếc răng khểnh lộ ra.Hắn dúi chiếc ô vào tay nó.Hắn quay lưng bước đi.Mưa làm ướt hết cả người hắn.Nó nói nhỏ đủ 1 mình ghe
-Cảm ơn cậu
Cứ như vậy hắn khuất sau màn mưa như trút nước
Kết quả sau khi ngồi trong mưa nó ốm mấy hôm .Anh vẫn thế.Vẫn làm tròn nhiệm vụ của 1 kẻ mang tên người yêu.Sau lưng nó anh vẫn làm tròn nhiệm vụ với Hằng.
Trong quán bar ánh đèn mờ ảo.Những con người lắc lư trong tiếng nhạc xập xình nghe đinh tai nhức óc.Hắn nâng cốc rượu cùng những người bạn.Một người trong số họ cũng là người anh hắn qúy trọng nhất lên tiếng:
-Sao?Trừơng mới bạn mới có được khôg?
-Cũng bình thừơng thôi anh
Gã thanh niên có dáng người gầy gò vỗ vai hắn cười nói: -Kiếm em nào dần đi là vừa.Con nào ngoan ngoan vào đấy nhá.Người ta có câu chơi bời thì chọn gái hư mà lấy vợ phải là gái ngoan.
Hắn cười to
-Sao hôm nay anh nói nghe văn vở thế.Thế bao giờ thì anh lấy vợ đây
-Anh sắp rồi.Sống buông thả thì cũng phải dành ra cho mình 1 lối đi về chứ chú em
Hắn gật gù cho qua.Bỗng 1 hình ảnh cứ ẩn hiện trong đấu hắn.Hình bóng người con gái cứ lặng lẽ khóc trong mưa.Đôi mắt ấy.Hắn tự dưng cười 1 mình.Dù là trong chốc lát nhưng cũng khôg qua được đôi mắt của người anh thân thiết:
-Chắc chú thích em nào rồi chứ gì
-Thích gì đâu anh.
-Có thích thì phải triển luôn đấy.Còn phải khao rựơu anh em nữa đấy Gã thanh niên cười rồi nâng cốc uống rượu.
Cả tuần nay nó tập trung thi xong rồi nghĩ đến chuyện của anh.Chiều nay cũng khá muộn rồi nhưng nó vẫn đi lang thang khắp sân sau trừơng.Đó là khoảng sân trồng,cây phượng vĩ to che nắng.Cây phượng này là nơi anh nói lời yêu nó.Cũng nơi này nó rơi nước mắt vì một người con trai nó yêu phản bội nó.2 lần rồi.Ngày hôm nay nó tận mắt nhìn thấy anh cùng Hằng ngồi trong quán cafe.Anh đang khóac vai ôm Hằng.Gương mặt anh,nụ cười anh đã trao cho người con gái khác rồi.Nhìn họ thật hạnh phúc.Nó cứ đứng như thế gần một tiếng đồng hồ.Rồi nó chạy thật nhanh.thật nhanh.Đầu óc trống rỗng.Nó chỉ biết nó muốn đến nơi góc phượng này.
Nó ngồi trên gốc cây không biết đã bao lâu rồi.Trời bắt đầu nổi gió,mây đen kéo đến che phũ bầu trời,những chiếc lá bay xào xạc.Có lẽ trời sắp mưa.Nó cứ ngồi như vậy mặc cho thời tiết đang xấu dần. Trên tầng 2 có người con trai dựa lưng vào cửa lớp tay cầm điếu thuốc chăm chú nhìn cô gái ngồi thất thần trên gốc cây phựơng.Đôi mắt cô gái hứơng về phía không gian trước mắt,ánh nhìn trở nên vô định.Cô gái đó làm hắn thấy lạ.Luôn tạo ra cho mình cái vỏ bọc mạnh mẽ.Cô ta còn dám gọi hắn là nhóc nữa chứ.Đúng là hết nói
Nó cúi đầu xuống,nước mắt khẽ rơi.Rồi như khôg thể kiềm chế cảm xúc của mình nó khóc thật nhiều.
Mưa bắt đấu rơi.Càng ngày càng to
Cơn mưa mùa đông đúng là lạnh thấu xương.Buốt vào tận trái tim nó.
Hắn dụi điếu thuốc vào từơng.Với tay lấy chiếc ô hắn bước xuống cầu thang.Hắn đi về phía ngừơi con gái đang khóc nức nở.Hắn che ô trên đầu nó.Như nhận ra sự hiện diện của hắn nó ngừng khóc ngước mắt nhìn cậu con trai dáng người cao dong dỏng đang che ô cho mình
Hắn nhíu mày nhìn nó
-Chị ngốc thế.Chứng tỏ đúng với cách nhìn của mọi người xung quanh đi.Sao khôg đến trước mắt 2 người kia mà cho họ mấy cái tát.Chị mạnh mẽ lắm mà
-Cậu đừng quan tâm
-Tôi cũng khôg quan tâm.Nhưng lần nào gặp chị thì chị cũng thật thảm hại.Từ trước đến giờ con gái khóc trước mặt tôi tòan vì tôi.Chưa ai là khóc vì thằng khác.Bây giờ thì có chị.Rất đặc biệt Hắn cười,chiếc răng khểnh lộ ra.Hắn dúi chiếc ô vào tay nó.Hắn quay lưng bước đi.Mưa làm ướt hết cả người hắn.Nó nói nhỏ đủ 1 mình ghe
-Cảm ơn cậu
Cứ như vậy hắn khuất sau màn mưa như trút nước
Kết quả sau khi ngồi trong mưa nó ốm mấy hôm .Anh vẫn thế.Vẫn làm tròn nhiệm vụ của 1 kẻ mang tên người yêu.Sau lưng nó anh vẫn làm tròn nhiệm vụ với Hằng.
Trong quán bar ánh đèn mờ ảo.Những con người lắc lư trong tiếng nhạc xập xình nghe đinh tai nhức óc.Hắn nâng cốc rượu cùng những người bạn.Một người trong số họ cũng là người anh hắn qúy trọng nhất lên tiếng:
-Sao?Trừơng mới bạn mới có được khôg?
-Cũng bình thừơng thôi anh
Gã thanh niên có dáng người gầy gò vỗ vai hắn cười nói: -Kiếm em nào dần đi là vừa.Con nào ngoan ngoan vào đấy nhá.Người ta có câu chơi bời thì chọn gái hư mà lấy vợ phải là gái ngoan.
Hắn cười to
-Sao hôm nay anh nói nghe văn vở thế.Thế bao giờ thì anh lấy vợ đây
-Anh sắp rồi.Sống buông thả thì cũng phải dành ra cho mình 1 lối đi về chứ chú em
Hắn gật gù cho qua.Bỗng 1 hình ảnh cứ ẩn hiện trong đấu hắn.Hình bóng người con gái cứ lặng lẽ khóc trong mưa.Đôi mắt ấy.Hắn tự dưng cười 1 mình.Dù là trong chốc lát nhưng cũng khôg qua được đôi mắt của người anh thân thiết:
-Chắc chú thích em nào rồi chứ gì
-Thích gì đâu anh.
-Có thích thì phải triển luôn đấy.Còn phải khao rựơu anh em nữa đấy Gã thanh niên cười rồi nâng cốc uống rượu.
Chap 4
Nó lang thang trên những con đừơng từng bước qua cùng anh.Có lẽ đó như 1 điều an ủi cuối cùng.Rồi ngày mai đây những điều đấy sẽ trở thành kỉ niệm.Nó quyết định sẽ dừng lại ở đây.Nó không thể tha thứ cho 1 con người đã tổn thương nó đến 3 lần.Thà đau 1 lần còn hơn để nỗi đau cứ rĩ máu từng ngày
Bước qua 1 con đường khá vắng nó chợt dừng bước.Phía xa xa đằng trước là chục thanh niên đang quây 1 thanh niên.Ánh đèn điện mờ mờ hắt lên khuôn mặt cậu thanh niên bị vây bởi chục người.Nheo mắt nhìn cho rõ khuôn mặt ấy nó giật mình khi nhận ra đó là Hoàng.
Dù bị bao vây trước chục người nhưng trên khuôn mặt hắn vẫn khôg biểu lộ cảm xúc gì.Hắn thản nhiên hút điếu thuốc dở trên tay.
Thấy tình hình có vẻ căng thẳng sắp đánh nhau, nó đưa mắt tìm xung quanh có ai để gíup đỡ khôg.Con đường vắng tanh những tiếng chửi bới ầm ĩ vang lên.Nó chạy thật nhanh đến chỗ bọn họ.Nó nói to với giọng hoảng hốt:
-CÔNG AN ĐANG ĐẾN KÌAA
Bọn bên kia nghe thấy thế cũng hỏang chạy.Chớp lấy thời cơ nó nắm lấy tay hắn chạy đi về phía ngược lại.Bọn kia quay đầu lại nhìn thấy nó với hắn đamg chạy mà chẳng có bóng 1 tên cớm nào.Biết mình bị lừa 1 thằng cầm đầu hét to:
-ĐM BỊ LỪA RỒI.BẮT NÓ LẠI CHO TAO
Nhìn thấy những thanh niên đuổi theo phía xa nó càng hoảng hơn: -Chết rồi.Làm sao đây
-Tự dưng chị rước họa vào thân làm gì cơ chứ
Nó vừa chạy vừa thở ,mắt lườm hắn:
-Cậu buồn cười thế.Thì..tôi khôg muốn nhìn thấy cậu phải lết về thôi
Hắn kéo nó lách vào 1 cái khe tường hẹp.Nó và hắn đứng sát vào nhau.Nó sợ đến mức khôg dám thở mạnh.Nó nhìn vào khoảng trước mắt,chỉ có những ánh đèo heo hắt chiếu vào.Nó thì thầm,giọng lo sợ: -Trong này tối lắm.Tôi sợ lắm
-Chị cố gắng tí đi.nhanh thôi
Nó định nói gì đó nhưng hắn đưa tay bịt miệng nó lại.Tiếng bước chân chạy ầm ầm vang lên.Những bóng người lướt qua cái khe từơng.Khi đã chắc chắn những người kia đã khuất hẳn.Nó và hắn nhẹ nhàng bước ra.Mặt nó cắt khôg còn giọt máu,nó thở khó khăn:
-Tôi..tôi..sợ đến chết mất
Hắn nhìn nó cười.
-Tôi đưa chị về.Tôi sợ tụi kia quay lại nhìn thấy chị thì phiền
Nó và hắn đi bộ trên đừơng đi nó hỏi hắn:
-Này.Sao cậu bị người ta quây đánh vậy
Hắn ngao ngán nhìn trời,thở dài:
-Nó va vào tôi.Khôg xin lỗi mà còn lớn giọng.Mẹ kiếp.Toàn lũ dựa thế đông.Nhục.Chúng nó mà biết cái tiếng của tôi thì sợ vãi ra quần đấy...Ờ mà chị đi đâu lang thang ở đường vắng này thế
-Lang thang cho mát thôi Nó ậm ừ trả lời cho qua
-Thế sao khôg gọi thằng người yêu chị ra đi cùng
-Tôi khôg muốn
Hắn nhìn nó.Chắc nó khôg muốn trả lời những câu hỏi này nên hắn chuyển chủ đề
-Này.hay tôi với chị làm bạn nhá
Nó nhìn hắn trầm ngâm suy nghĩ rồi gật đầu đồng ý.
****
Nó hẹn anh hết giờ ra ra quán trà sữa gần trường.Anh cảm thấy khó hiểu cho cuộc hẹn này.Ánh mắt nó lạnh lùng nhìn anh.Điều đó làm anh bất an
Vừa bước vào quán nó đã nhìn thấy anh.Chiếc áo phông màu sữa nó mua tặng anh.Quán buổi trưa hôm nay khá vắng vẻ chỉ có vài vị khách.Nó tiến đến bàn kéo ghế ngồi.Anh gọi cho nó 1 ly trà sữa vị bạc hà.Nó chỉ nhìn anh khôg nói lời nào.Anh nắm lấy bàn tay nó để trên bàn.Nó rút nhẹ tay ra,khuấy đều ly trà sữa trên bàn.Nó nhìn vào đôi mắt anh:
-Mình chia tay mày nhé
Anh ngạc nhiên mở to đôi mắt mình ra.
-Tại sao chứ.tao làm gì mày buồn à
-Mày làm tao đau lắm.3 lần rồi.Mày bắt cá sau lưng tao.Vậy có bao giờ mày vắt tay lên trán suy nghĩ cho cảm giác của tao chưa?Có khôg? Giọng nó lạc hẳn đi.Có cái gì đó nghẹn đắng
-Tao..Lần này nữa thôi.Lần này là lần cuối.Thật đấy
-Đủ rồi.Huy à.Tao muốn chấm dứt ở đây.Tao đau lắm rồi.Xin mày đấy.Chúc mày với con Hằng hạnh phúc
Nó đứng dậy.Anh đưa tay nắm lấy bàn tay nó như muốn níu giữ lại tất cả.Nó quay đầu nhìn anh.
-Đừng.tao biết lỗi mình rồi.
-Nếu có mà khôg biết giữ thì mất đừng tìm.Khôg thằng con trai nào yêu mà để người con gái của mình khóc đâu.Nhớ nhé
Nó rút mạnh tay mình ra quay lưng bước đi.Nó khôg khóc.Có lẽ nó đã bị chai sạn cảm xúc rồi
Anh ngồi ôm đầu.Anh đã hiểu được cái cảm giác này.Rất đau.Trên khuôn mặt người con trai ấy giọt nứơc mắt lăn dài trên má.Lần đầu tiên anh khóc vì 1 người con gái.Anh yêu nó đến thế sao.Từ trước đến nay anh cứ thỏai mái với các mối quan hệ bên ngòai.Luôn tự tin rằng nó sẽ khôg dám bỏ rơi anh.Vì anh biết rõ nó yêu anh đến mức nào.
Anh tự hiểu có lẽ đã quá muộn để quay lại với nó.
Nó bước đi trong vô thức.Cứ cắm đầu xuống mặt đất.Chiếc xe ga phanh gấp trước mắt nó.Tiếng phanh gấp nghe thật chói tai.Người lái chiếc xe lớn giọng quát đầy bực tức:
-ĐI ĐƯỜNG MÀ ĐỂ MẮT DƯỚI CHÂN LÀM GÌ.MUỐN CHẾT THÌ RA CẦU MÀ NHẢY.ĐỪNG LIÊN LỤY ĐẾN NGƯỜI KHÁC NHƯ THẾ
Nó ngẩng mặt lên nhìn hắn rồi lại cúi xuống: -Xin lỗi
-Là chị à.Tôi tửơng ai mới qúat thế thôi.Mà chị đi đứng kiểu gì thế.Khôg muốn sống nữa à
Khôg thấy nó trả lời hắn xuống xe đi lại gần nhìn khuôm mặt đang cúi gằm của nó:
-Chị có chuyện gì hả?
-Tôi với Huy chia tay rồi
Hắn khôg biết nói gì thêm.Nhìn gương mặt buồn của nó,hắn có chút đau lòng mà khôg hiểu vì sao
Nó lang thang trên những con đừơng từng bước qua cùng anh.Có lẽ đó như 1 điều an ủi cuối cùng.Rồi ngày mai đây những điều đấy sẽ trở thành kỉ niệm.Nó quyết định sẽ dừng lại ở đây.Nó không thể tha thứ cho 1 con người đã tổn thương nó đến 3 lần.Thà đau 1 lần còn hơn để nỗi đau cứ rĩ máu từng ngày
Bước qua 1 con đường khá vắng nó chợt dừng bước.Phía xa xa đằng trước là chục thanh niên đang quây 1 thanh niên.Ánh đèn điện mờ mờ hắt lên khuôn mặt cậu thanh niên bị vây bởi chục người.Nheo mắt nhìn cho rõ khuôn mặt ấy nó giật mình khi nhận ra đó là Hoàng.
Dù bị bao vây trước chục người nhưng trên khuôn mặt hắn vẫn khôg biểu lộ cảm xúc gì.Hắn thản nhiên hút điếu thuốc dở trên tay.
Thấy tình hình có vẻ căng thẳng sắp đánh nhau, nó đưa mắt tìm xung quanh có ai để gíup đỡ khôg.Con đường vắng tanh những tiếng chửi bới ầm ĩ vang lên.Nó chạy thật nhanh đến chỗ bọn họ.Nó nói to với giọng hoảng hốt:
-CÔNG AN ĐANG ĐẾN KÌAA
Bọn bên kia nghe thấy thế cũng hỏang chạy.Chớp lấy thời cơ nó nắm lấy tay hắn chạy đi về phía ngược lại.Bọn kia quay đầu lại nhìn thấy nó với hắn đamg chạy mà chẳng có bóng 1 tên cớm nào.Biết mình bị lừa 1 thằng cầm đầu hét to:
-ĐM BỊ LỪA RỒI.BẮT NÓ LẠI CHO TAO
Nhìn thấy những thanh niên đuổi theo phía xa nó càng hoảng hơn: -Chết rồi.Làm sao đây
-Tự dưng chị rước họa vào thân làm gì cơ chứ
Nó vừa chạy vừa thở ,mắt lườm hắn:
-Cậu buồn cười thế.Thì..tôi khôg muốn nhìn thấy cậu phải lết về thôi
Hắn kéo nó lách vào 1 cái khe tường hẹp.Nó và hắn đứng sát vào nhau.Nó sợ đến mức khôg dám thở mạnh.Nó nhìn vào khoảng trước mắt,chỉ có những ánh đèo heo hắt chiếu vào.Nó thì thầm,giọng lo sợ: -Trong này tối lắm.Tôi sợ lắm
-Chị cố gắng tí đi.nhanh thôi
Nó định nói gì đó nhưng hắn đưa tay bịt miệng nó lại.Tiếng bước chân chạy ầm ầm vang lên.Những bóng người lướt qua cái khe từơng.Khi đã chắc chắn những người kia đã khuất hẳn.Nó và hắn nhẹ nhàng bước ra.Mặt nó cắt khôg còn giọt máu,nó thở khó khăn:
-Tôi..tôi..sợ đến chết mất
Hắn nhìn nó cười.
-Tôi đưa chị về.Tôi sợ tụi kia quay lại nhìn thấy chị thì phiền
Nó và hắn đi bộ trên đừơng đi nó hỏi hắn:
-Này.Sao cậu bị người ta quây đánh vậy
Hắn ngao ngán nhìn trời,thở dài:
-Nó va vào tôi.Khôg xin lỗi mà còn lớn giọng.Mẹ kiếp.Toàn lũ dựa thế đông.Nhục.Chúng nó mà biết cái tiếng của tôi thì sợ vãi ra quần đấy...Ờ mà chị đi đâu lang thang ở đường vắng này thế
-Lang thang cho mát thôi Nó ậm ừ trả lời cho qua
-Thế sao khôg gọi thằng người yêu chị ra đi cùng
-Tôi khôg muốn
Hắn nhìn nó.Chắc nó khôg muốn trả lời những câu hỏi này nên hắn chuyển chủ đề
-Này.hay tôi với chị làm bạn nhá
Nó nhìn hắn trầm ngâm suy nghĩ rồi gật đầu đồng ý.
****
Nó hẹn anh hết giờ ra ra quán trà sữa gần trường.Anh cảm thấy khó hiểu cho cuộc hẹn này.Ánh mắt nó lạnh lùng nhìn anh.Điều đó làm anh bất an
Vừa bước vào quán nó đã nhìn thấy anh.Chiếc áo phông màu sữa nó mua tặng anh.Quán buổi trưa hôm nay khá vắng vẻ chỉ có vài vị khách.Nó tiến đến bàn kéo ghế ngồi.Anh gọi cho nó 1 ly trà sữa vị bạc hà.Nó chỉ nhìn anh khôg nói lời nào.Anh nắm lấy bàn tay nó để trên bàn.Nó rút nhẹ tay ra,khuấy đều ly trà sữa trên bàn.Nó nhìn vào đôi mắt anh:
-Mình chia tay mày nhé
Anh ngạc nhiên mở to đôi mắt mình ra.
-Tại sao chứ.tao làm gì mày buồn à
-Mày làm tao đau lắm.3 lần rồi.Mày bắt cá sau lưng tao.Vậy có bao giờ mày vắt tay lên trán suy nghĩ cho cảm giác của tao chưa?Có khôg? Giọng nó lạc hẳn đi.Có cái gì đó nghẹn đắng
-Tao..Lần này nữa thôi.Lần này là lần cuối.Thật đấy
-Đủ rồi.Huy à.Tao muốn chấm dứt ở đây.Tao đau lắm rồi.Xin mày đấy.Chúc mày với con Hằng hạnh phúc
Nó đứng dậy.Anh đưa tay nắm lấy bàn tay nó như muốn níu giữ lại tất cả.Nó quay đầu nhìn anh.
-Đừng.tao biết lỗi mình rồi.
-Nếu có mà khôg biết giữ thì mất đừng tìm.Khôg thằng con trai nào yêu mà để người con gái của mình khóc đâu.Nhớ nhé
Nó rút mạnh tay mình ra quay lưng bước đi.Nó khôg khóc.Có lẽ nó đã bị chai sạn cảm xúc rồi
Anh ngồi ôm đầu.Anh đã hiểu được cái cảm giác này.Rất đau.Trên khuôn mặt người con trai ấy giọt nứơc mắt lăn dài trên má.Lần đầu tiên anh khóc vì 1 người con gái.Anh yêu nó đến thế sao.Từ trước đến nay anh cứ thỏai mái với các mối quan hệ bên ngòai.Luôn tự tin rằng nó sẽ khôg dám bỏ rơi anh.Vì anh biết rõ nó yêu anh đến mức nào.
Anh tự hiểu có lẽ đã quá muộn để quay lại với nó.
Nó bước đi trong vô thức.Cứ cắm đầu xuống mặt đất.Chiếc xe ga phanh gấp trước mắt nó.Tiếng phanh gấp nghe thật chói tai.Người lái chiếc xe lớn giọng quát đầy bực tức:
-ĐI ĐƯỜNG MÀ ĐỂ MẮT DƯỚI CHÂN LÀM GÌ.MUỐN CHẾT THÌ RA CẦU MÀ NHẢY.ĐỪNG LIÊN LỤY ĐẾN NGƯỜI KHÁC NHƯ THẾ
Nó ngẩng mặt lên nhìn hắn rồi lại cúi xuống: -Xin lỗi
-Là chị à.Tôi tửơng ai mới qúat thế thôi.Mà chị đi đứng kiểu gì thế.Khôg muốn sống nữa à
Khôg thấy nó trả lời hắn xuống xe đi lại gần nhìn khuôm mặt đang cúi gằm của nó:
-Chị có chuyện gì hả?
-Tôi với Huy chia tay rồi
Hắn khôg biết nói gì thêm.Nhìn gương mặt buồn của nó,hắn có chút đau lòng mà khôg hiểu vì sao
Chap 5
Hắn biết rõ trong lòng của nó bây giờ rất buồn.Với ý nghĩ là bạn thì phải an ủi nhau những lúc thế này.Hắn hỏi nó khi thấy nó đang đắm chìm trong những suy nghĩ của mình: -Chị có muốn đi đâu khôg?Với tư cách là 1 người bạn hôm nay tôi dành ra cả ngày cho chị.
Nhìn hắn với đôi mắt đăm chiêu nó cười gượng gạo: -Uống với tôi vài cốc bia nhé
Hắn nhíu mày: -Chị là con gái.Bia bọt cái gì.Sao tìm thứ đấy uống giải sầu được.Đến lúc say ngất ngưởng ra đấy.Thứ đấy chỉ để cho đàn ông con trai uống thôi
-Cậu đi khôg?Tôi đi 1 mình vậy
Hắn giơ tay đầu hàng.
-Được rồi.đưỡc rồi.Tôi thua chị
Hắn mua bia đến công viên.Nó bảo thế.Tìm được 1 bãi cỏ rộng ít người nó với hắn quyết định đây là nơi dừng chân.Cả buổi toàn nó uống là nhiều.Hắn thì gối đầu lên tay nằm dài trên bãi cỏ nghe nó kể vế chuyện tình của nó:
-Cậu yêu bao giờ chưa Hoàng?
-Chưa.Tôi chỉ yêu mẹ tôi thôi.Còn ngoài ra tôi thấy những người con gái nói thích tôi toàn là vì bên ngoài.Chẵng ai yêu con người tôi cả.
-Ừm.
-Vậy còn chị?Sao đau khổ 1 mình làm gì.sao không tìm con kia tát cho vài cái để hả giận?Tôi thấy con gái khi bị phản bội thì đa số hay làm như thế.Gọi là đánh ghen ý
Nó ngước mắt nhìn lên bầu trời xanh thẳm trước mắt mình.Nó nói giọng đều đều:
- Vì cậu chưa yêu nên khôg hiểu thôi.Tôi chẵng muốn làm ầm ĩ lên.Dù gì tôi cũng là kẻ thất bại trong chính tình yêu của mình.Tôi thua vì không giữ được trái tim người mình yêu.Làm những thứ như cậu nói thì khác nào tôi tự nhận với mọi người tôi là kẻ thua.Nó hạ thấp con người tôi.1 ngày nào đó Huy nó sẽ phải hối hận khi dẫm đạp lên tình yêu của tôi
Nó nói nhiều lắm.Cứ nói đến khi say đỏ hết mặt lên rồi mới thôi.Hắn dìu nó lên xe.Ngồi sau nó cứ im lặng như thế.Hắn doạ dẫm: -Bám vào tôi đi nhá.Khôg là ôm đất mẹ vào lòng đấy.
Hắn đi nhanh khiến nó phải vòng tay qua hông hắn ôm hờ.Say rồi,nó áp mặt vào lưng hắn.Đang đi nó giật mình khi thấy vai áo mình ướt đẫm.Rồi hắn cũng tự hiểu đấy là gì.Một tay hắn nắm tay lái,một tay hắn đưa ra sau vỗ vai nó như an ủi.
-Hứa với tôi.hãy khóc hôm nay nữa thôi nhé
Tiếng sụt sịt cứ vang lên mãi rồi dứt.
Chiếc xe dừng lại trước căn nhà có hàng rào trắng.Nó bước xuống cảm ơn rồi quay lưng đi vào nhà.Hắn gọi với theo:
-Này.đọc số đi.Nếu cần còn gọi nhau chứ.
Đọc xong xuôi.Hắn chỉ chào vài câu nữa rồi phóng ga hòa mình vào bóng tối
Đặt cặp sách lên bàn nó đã nhìn thấy anh đang gục mặt trên bàn ngủ.Nó cứ mở sách ra nhìn có vẻ như đang học hành.Ai cũng biết nó với anh chia tay rồi nên ai cũng biết ý nhắc đến chuyện đó.Vào giờ anh cứ nhìn nó.Còn nó biết thừa nhưng giả vờ khôg thấy.
Vừa trống báo ra chơi đt nó rung ầm ĩ.Nhìn vào màn hình dòng chữ hiện lên. "Nhóc Hoàng" call
Nó ghe máy giọng đều đều: -Alo
-Bà già cô đơn đang ở đâu ý nhở
-Muốn chết à?ở lớp
-Thế bà già ăn sáng chưa?
-Chưa.Đang chuẩn bị xuống ăn đây
-Này này cứ ở yên đấy nhá.Nhớ đấy
Nói rồi hắn cụp máy cái rụp chẳng để nó kịp nói gì.Nó lắc đầu khó hiểu.Quỳnh-bạn thân nó,có tiếng là đanh đá ghê gớm.Qùynh vỗ vai nó:
-Này.Mày với thằng Huy chia tay hả?Mà đm nó lại đi yêu con Hằng luôn ý chứ.Vênh ngửa mặt lên
Nó ừ cho qua rồi nhìn theo hướng tay Qùynh.Nó thấy Hằng đang tiến về phía bàn nó. Hằng chống tay lên bàn nhìn nó với ánh mắt khiêu khích,giọng như ra lệnh:
-Tiết sau mày đổi chỗ cho tao.Tao còn xuống đây ngồi với anh yêu nữa
Nó cười.giọng nhẹ nhàng như không có chuyện gì: -Mày lấy quyền gì mà ra lệnh cho tao?Nói tử tế thì may ra nhé
-Mẹ.Mày tửơng bây giờ mày là ai.Mày mà đéo nghe đừng trách tao
-Vậy xin lỗi nhé.Tao thích ngồi đây hơn Nó đưa ánh măt thách thức vào Hắng
-ĐKM.MÀY LÁO À CON CHÓ Hằng giơ tay toan tát nó.Qùynh đứng lên định nhảy vào can
Cánh tay bị giữ lại trên không.1 giọng nói trầm trầm vang lên: -Đang định làm cái gì vậy HẢ?
* * *
Hắn biết rõ trong lòng của nó bây giờ rất buồn.Với ý nghĩ là bạn thì phải an ủi nhau những lúc thế này.Hắn hỏi nó khi thấy nó đang đắm chìm trong những suy nghĩ của mình: -Chị có muốn đi đâu khôg?Với tư cách là 1 người bạn hôm nay tôi dành ra cả ngày cho chị.
Nhìn hắn với đôi mắt đăm chiêu nó cười gượng gạo: -Uống với tôi vài cốc bia nhé
Hắn nhíu mày: -Chị là con gái.Bia bọt cái gì.Sao tìm thứ đấy uống giải sầu được.Đến lúc say ngất ngưởng ra đấy.Thứ đấy chỉ để cho đàn ông con trai uống thôi
-Cậu đi khôg?Tôi đi 1 mình vậy
Hắn giơ tay đầu hàng.
-Được rồi.đưỡc rồi.Tôi thua chị
Hắn mua bia đến công viên.Nó bảo thế.Tìm được 1 bãi cỏ rộng ít người nó với hắn quyết định đây là nơi dừng chân.Cả buổi toàn nó uống là nhiều.Hắn thì gối đầu lên tay nằm dài trên bãi cỏ nghe nó kể vế chuyện tình của nó:
-Cậu yêu bao giờ chưa Hoàng?
-Chưa.Tôi chỉ yêu mẹ tôi thôi.Còn ngoài ra tôi thấy những người con gái nói thích tôi toàn là vì bên ngoài.Chẵng ai yêu con người tôi cả.
-Ừm.
-Vậy còn chị?Sao đau khổ 1 mình làm gì.sao không tìm con kia tát cho vài cái để hả giận?Tôi thấy con gái khi bị phản bội thì đa số hay làm như thế.Gọi là đánh ghen ý
Nó ngước mắt nhìn lên bầu trời xanh thẳm trước mắt mình.Nó nói giọng đều đều:
- Vì cậu chưa yêu nên khôg hiểu thôi.Tôi chẵng muốn làm ầm ĩ lên.Dù gì tôi cũng là kẻ thất bại trong chính tình yêu của mình.Tôi thua vì không giữ được trái tim người mình yêu.Làm những thứ như cậu nói thì khác nào tôi tự nhận với mọi người tôi là kẻ thua.Nó hạ thấp con người tôi.1 ngày nào đó Huy nó sẽ phải hối hận khi dẫm đạp lên tình yêu của tôi
Nó nói nhiều lắm.Cứ nói đến khi say đỏ hết mặt lên rồi mới thôi.Hắn dìu nó lên xe.Ngồi sau nó cứ im lặng như thế.Hắn doạ dẫm: -Bám vào tôi đi nhá.Khôg là ôm đất mẹ vào lòng đấy.
Hắn đi nhanh khiến nó phải vòng tay qua hông hắn ôm hờ.Say rồi,nó áp mặt vào lưng hắn.Đang đi nó giật mình khi thấy vai áo mình ướt đẫm.Rồi hắn cũng tự hiểu đấy là gì.Một tay hắn nắm tay lái,một tay hắn đưa ra sau vỗ vai nó như an ủi.
-Hứa với tôi.hãy khóc hôm nay nữa thôi nhé
Tiếng sụt sịt cứ vang lên mãi rồi dứt.
Chiếc xe dừng lại trước căn nhà có hàng rào trắng.Nó bước xuống cảm ơn rồi quay lưng đi vào nhà.Hắn gọi với theo:
-Này.đọc số đi.Nếu cần còn gọi nhau chứ.
Đọc xong xuôi.Hắn chỉ chào vài câu nữa rồi phóng ga hòa mình vào bóng tối
Đặt cặp sách lên bàn nó đã nhìn thấy anh đang gục mặt trên bàn ngủ.Nó cứ mở sách ra nhìn có vẻ như đang học hành.Ai cũng biết nó với anh chia tay rồi nên ai cũng biết ý nhắc đến chuyện đó.Vào giờ anh cứ nhìn nó.Còn nó biết thừa nhưng giả vờ khôg thấy.
Vừa trống báo ra chơi đt nó rung ầm ĩ.Nhìn vào màn hình dòng chữ hiện lên. "Nhóc Hoàng" call
Nó ghe máy giọng đều đều: -Alo
-Bà già cô đơn đang ở đâu ý nhở
-Muốn chết à?ở lớp
-Thế bà già ăn sáng chưa?
-Chưa.Đang chuẩn bị xuống ăn đây
-Này này cứ ở yên đấy nhá.Nhớ đấy
Nói rồi hắn cụp máy cái rụp chẳng để nó kịp nói gì.Nó lắc đầu khó hiểu.Quỳnh-bạn thân nó,có tiếng là đanh đá ghê gớm.Qùynh vỗ vai nó:
-Này.Mày với thằng Huy chia tay hả?Mà đm nó lại đi yêu con Hằng luôn ý chứ.Vênh ngửa mặt lên
Nó ừ cho qua rồi nhìn theo hướng tay Qùynh.Nó thấy Hằng đang tiến về phía bàn nó. Hằng chống tay lên bàn nhìn nó với ánh mắt khiêu khích,giọng như ra lệnh:
-Tiết sau mày đổi chỗ cho tao.Tao còn xuống đây ngồi với anh yêu nữa
Nó cười.giọng nhẹ nhàng như không có chuyện gì: -Mày lấy quyền gì mà ra lệnh cho tao?Nói tử tế thì may ra nhé
-Mẹ.Mày tửơng bây giờ mày là ai.Mày mà đéo nghe đừng trách tao
-Vậy xin lỗi nhé.Tao thích ngồi đây hơn Nó đưa ánh măt thách thức vào Hắng
-ĐKM.MÀY LÁO À CON CHÓ Hằng giơ tay toan tát nó.Qùynh đứng lên định nhảy vào can
Cánh tay bị giữ lại trên không.1 giọng nói trầm trầm vang lên: -Đang định làm cái gì vậy HẢ?
* * *
Chap 6
Phía sau Hằng là Hòang.Hoàng buông mạnh tay Hằng xuống.Hắn trừng mắt nhìn Hằng:
-Định bá đạo ở đây hả?
Hằng cũng không vừa,cô ta trợn trừng mắt,mặt đỏ gay lên vì tức:
-Mày là thằng nào hả?Thích làm anh hùng ở đây hả
-Lớp 10.Huy Hoàng.Sao?Nuốt được thì cứ việc
Hằng cười to.
-Mẹ.Hóa ra là thằng ranh con.Hôm nay để tao dạy lại mày nhé
Hắn khinh bỉ nhìn Hằmg.Hắn cười mỉa mai:
-Tôi đéo thích đánh con gái.Giỏi thì gọi thằng Huy lên đây
Hằng đi nhanh xuống tầng.Mang đầy vẻ bực tức.Hắn kéo mạnh ghế ra ngồi.Đặt hộp xôi lên bàn hắn kéo tay nó ngồi xuống: -Chị ăn đi sắp hết giờ rồi đấy
Nó kéo kéo tay áo hắn.
-Này.Cậu khôg cần phải thế đâu
-Ăn đi.Sao hôm nay chị lảm nhảm như bà già vậy.Ăn đi.Khôg ăn khôg đâu mà lo.Tí chở tôi về đấy
Nó cũng chẳng muốn cãi lý làm gì nữa.Ngồi ăn xôi mà lòng nó nóng như lửa đốt lo khôg biết có chuyện gì nữa.Hắn thì vẫn ngồi như không có chuyện gì.Hắn lôi trong ngăn bàn nó ra 1 quyển vở đề tên nó:
-Chữ gì mà như gà bới thế.Hôm nào tôi phụ đạo lại cho nhá.Chắc ngày xưa đang học viết cô giáo đi lấy chồng bỏ xứ đi nên chữ mới thế chứ gì.
Nó cong môi lên định cãi lại thì nghe tiếng Hằng oang oang.Hắn vẫn cứ chăm chú nhìn những dòng chữ nghiêng.Nó định đứng dậy thì hắn giữ nó ngồi yên.
Huy bước đến gần hắn và nó
-Mày là thằng thách đố tao hả?
Hằng được đà cậy thề xưng oai.Lớn giọng quát:
-Thằng ranh kia mày sợ rồi hả?Đứng lên quay mặt ra đây xem nào
-ĐKM MÀY ĐIẾC HẢ Huy bực tức trước thái độ của hắn
Nó đứng dậy nhìn thẳng vào mắt Huy.Hắn đứng dậy quay người đấm thẳng vào mặt Huy 1 cái rõ đau khiến Huy mất đà ngã xuống đất.Những người quây lại xem hò hét ầm ĩ.Hằng định xông đến đánh nó thì bạn của nó đứng ra bảo vệ.Cô ta chạy lại đỡ người yêu.Huy lồm cồm bỏ dậy định chạy đến đấm trả hắn thì chợt khựng lại
Hắn vênh mặt lên nhìn Huy.
-Sao?Khôg dám hả?
Huy lắp bắp
-Sao.. lạ..i là anh ạ?Em..em khôg biết nên vô lễ
Tất cả những người chứng kiến đều ngơ ngác khi nhìn thấy đại ca trường mình lại tỏ ra nể sợ 1 thằng con trai vô danh kém tuổi
Hắn tiến lại nắm lấy cổ áo Huy gằn giọng: -Mày về dạy lại nó đi.Đừng để tao phải làm thì đừng trách tao ác. Hắn vừa nói vừa đưa tay chỉ về phía Hằng đang ngơ ngác.
Rồi hắn tiến về phía nó.Chỉ tay về phía nó,ánh mắt hướng tới mọi người:
-Ai động vào đấy.Thì coi như động vào thằng này rồi đấy.
Hắn đút tay vào túi quần rồi thong thả bước ra cửa lớp.Mọi người cũng giải tán dần.Nó ngồi vào bàn mặc cho ánh mắt mọi người.Những đứa bạn trong lớp qúy mến nó lại hỏi thăm:
-Ai đấy Nhung?Có vẻ đại ca nhờ?
Rồi vài người nữa tham gia góp lời:
-ờ đấy.Thằng Huy còn phải sợ mà
-Uây.mà đẹp trai thế.Người yêu hả?Tụi tao ủng hộ 2 tay đấy
Nó lên tiếng giải thích cho mọi người hiểu:
-Khôg phải người yêu đâu.Chỉ là bạn thôi à.Mà cậu ta kém mình 1 tuổi đấy
Tiếng Qùynh đầy ngạc nhiên: -HÁ.kém 1 tuổi á?Nhưng mà nhìn men lỳ thế.Đẹp trai thật đấy.Để tao xem con Hằng còn dám gây sự với mày không.Câu chuyện còn kéo dài nếu như cô giáo khôg bước vào lớp
Đang ngồi viết bài Huy lên tiếng hỏi nó: -Mày quen với Hoàng à?
-ừ
-Nó có vẻ thích mày đấy
-Tao khôg quan tâm.Vậy nên mày cũng đừng quan tâm.Tao với mày chia tay rồi mà.
Câu nói của nó làm cho anh như thức tỉnh.Anh khôg nói gì nữa chỉ nhìn bên ngoài cửa sổ
Dắt xe ra cổng trường đã thấy hắn đứng nói chuyện với rất nhiều người.Đa số là những người tóc đỏ xanh đủ lọai.Nó đứng bên đường gọi điện cho hắn.Hắn nghe máy.
-Cậu có về khôg?Tôi đang đợi bên đường này
Hắn nhìn sang đường thấy nó đang đứng đợi.
-Có.Sang luôn đây
Hắn chào người anh thân thiết của hắn.
-Em về đây.Hôm nào anh em mình nói chuyện sau.Bạn em đang đợi
Người anh vỗ vai hắn: -Sợ em yêu đợi lâu à?
Cả nhóm người cười ầm lên.
-Điên à.Bạn thôi
-Thôi.Chú mày đừng có giỡ cái văn thằng nghiện ra đây nữa.Hôm nào khao đi nhá
Hắn cười bước nhanh sang đường.Leo lên xe hắn chở nó.Trên đường hắn chém gió đủ lọai.Nó thì cười đỏ cả mặt.Đến nhà hắn.Xuống xe thấy mặt nó đỏ hồng vì cười nhiều.Ngẩn người ra nhìn nó cười dưới ánh nắng rất đẹp.Tim hắn đập mạnh hơn
-Này.Nắng quá bị say nắng hả mà đần mặt ra thế Nó đưa tay lên trước mặt hắn
-Ừ.Chắc vậy rồi Hắn đứng nhìn bóng nó khuất rồi mới bước vào nhà.
-Tôi say nắng chị mất rồi Vừa đi hắn vừa húyt sáo.Nụ cười vẫn giữ nguyên trên môi
Phía sau Hằng là Hòang.Hoàng buông mạnh tay Hằng xuống.Hắn trừng mắt nhìn Hằng:
-Định bá đạo ở đây hả?
Hằng cũng không vừa,cô ta trợn trừng mắt,mặt đỏ gay lên vì tức:
-Mày là thằng nào hả?Thích làm anh hùng ở đây hả
-Lớp 10.Huy Hoàng.Sao?Nuốt được thì cứ việc
Hằng cười to.
-Mẹ.Hóa ra là thằng ranh con.Hôm nay để tao dạy lại mày nhé
Hắn khinh bỉ nhìn Hằmg.Hắn cười mỉa mai:
-Tôi đéo thích đánh con gái.Giỏi thì gọi thằng Huy lên đây
Hằng đi nhanh xuống tầng.Mang đầy vẻ bực tức.Hắn kéo mạnh ghế ra ngồi.Đặt hộp xôi lên bàn hắn kéo tay nó ngồi xuống: -Chị ăn đi sắp hết giờ rồi đấy
Nó kéo kéo tay áo hắn.
-Này.Cậu khôg cần phải thế đâu
-Ăn đi.Sao hôm nay chị lảm nhảm như bà già vậy.Ăn đi.Khôg ăn khôg đâu mà lo.Tí chở tôi về đấy
Nó cũng chẳng muốn cãi lý làm gì nữa.Ngồi ăn xôi mà lòng nó nóng như lửa đốt lo khôg biết có chuyện gì nữa.Hắn thì vẫn ngồi như không có chuyện gì.Hắn lôi trong ngăn bàn nó ra 1 quyển vở đề tên nó:
-Chữ gì mà như gà bới thế.Hôm nào tôi phụ đạo lại cho nhá.Chắc ngày xưa đang học viết cô giáo đi lấy chồng bỏ xứ đi nên chữ mới thế chứ gì.
Nó cong môi lên định cãi lại thì nghe tiếng Hằng oang oang.Hắn vẫn cứ chăm chú nhìn những dòng chữ nghiêng.Nó định đứng dậy thì hắn giữ nó ngồi yên.
Huy bước đến gần hắn và nó
-Mày là thằng thách đố tao hả?
Hằng được đà cậy thề xưng oai.Lớn giọng quát:
-Thằng ranh kia mày sợ rồi hả?Đứng lên quay mặt ra đây xem nào
-ĐKM MÀY ĐIẾC HẢ Huy bực tức trước thái độ của hắn
Nó đứng dậy nhìn thẳng vào mắt Huy.Hắn đứng dậy quay người đấm thẳng vào mặt Huy 1 cái rõ đau khiến Huy mất đà ngã xuống đất.Những người quây lại xem hò hét ầm ĩ.Hằng định xông đến đánh nó thì bạn của nó đứng ra bảo vệ.Cô ta chạy lại đỡ người yêu.Huy lồm cồm bỏ dậy định chạy đến đấm trả hắn thì chợt khựng lại
Hắn vênh mặt lên nhìn Huy.
-Sao?Khôg dám hả?
Huy lắp bắp
-Sao.. lạ..i là anh ạ?Em..em khôg biết nên vô lễ
Tất cả những người chứng kiến đều ngơ ngác khi nhìn thấy đại ca trường mình lại tỏ ra nể sợ 1 thằng con trai vô danh kém tuổi
Hắn tiến lại nắm lấy cổ áo Huy gằn giọng: -Mày về dạy lại nó đi.Đừng để tao phải làm thì đừng trách tao ác. Hắn vừa nói vừa đưa tay chỉ về phía Hằng đang ngơ ngác.
Rồi hắn tiến về phía nó.Chỉ tay về phía nó,ánh mắt hướng tới mọi người:
-Ai động vào đấy.Thì coi như động vào thằng này rồi đấy.
Hắn đút tay vào túi quần rồi thong thả bước ra cửa lớp.Mọi người cũng giải tán dần.Nó ngồi vào bàn mặc cho ánh mắt mọi người.Những đứa bạn trong lớp qúy mến nó lại hỏi thăm:
-Ai đấy Nhung?Có vẻ đại ca nhờ?
Rồi vài người nữa tham gia góp lời:
-ờ đấy.Thằng Huy còn phải sợ mà
-Uây.mà đẹp trai thế.Người yêu hả?Tụi tao ủng hộ 2 tay đấy
Nó lên tiếng giải thích cho mọi người hiểu:
-Khôg phải người yêu đâu.Chỉ là bạn thôi à.Mà cậu ta kém mình 1 tuổi đấy
Tiếng Qùynh đầy ngạc nhiên: -HÁ.kém 1 tuổi á?Nhưng mà nhìn men lỳ thế.Đẹp trai thật đấy.Để tao xem con Hằng còn dám gây sự với mày không.Câu chuyện còn kéo dài nếu như cô giáo khôg bước vào lớp
Đang ngồi viết bài Huy lên tiếng hỏi nó: -Mày quen với Hoàng à?
-ừ
-Nó có vẻ thích mày đấy
-Tao khôg quan tâm.Vậy nên mày cũng đừng quan tâm.Tao với mày chia tay rồi mà.
Câu nói của nó làm cho anh như thức tỉnh.Anh khôg nói gì nữa chỉ nhìn bên ngoài cửa sổ
Dắt xe ra cổng trường đã thấy hắn đứng nói chuyện với rất nhiều người.Đa số là những người tóc đỏ xanh đủ lọai.Nó đứng bên đường gọi điện cho hắn.Hắn nghe máy.
-Cậu có về khôg?Tôi đang đợi bên đường này
Hắn nhìn sang đường thấy nó đang đứng đợi.
-Có.Sang luôn đây
Hắn chào người anh thân thiết của hắn.
-Em về đây.Hôm nào anh em mình nói chuyện sau.Bạn em đang đợi
Người anh vỗ vai hắn: -Sợ em yêu đợi lâu à?
Cả nhóm người cười ầm lên.
-Điên à.Bạn thôi
-Thôi.Chú mày đừng có giỡ cái văn thằng nghiện ra đây nữa.Hôm nào khao đi nhá
Hắn cười bước nhanh sang đường.Leo lên xe hắn chở nó.Trên đường hắn chém gió đủ lọai.Nó thì cười đỏ cả mặt.Đến nhà hắn.Xuống xe thấy mặt nó đỏ hồng vì cười nhiều.Ngẩn người ra nhìn nó cười dưới ánh nắng rất đẹp.Tim hắn đập mạnh hơn
-Này.Nắng quá bị say nắng hả mà đần mặt ra thế Nó đưa tay lên trước mặt hắn
-Ừ.Chắc vậy rồi Hắn đứng nhìn bóng nó khuất rồi mới bước vào nhà.
-Tôi say nắng chị mất rồi Vừa đi hắn vừa húyt sáo.Nụ cười vẫn giữ nguyên trên môi
chap 7
Đang mùa đông lạnh cắt da cắt thịt mà 4h30' sáng điện thoại nó đã réo ầm ĩ.Nó cuộn tròn trong chăn ấm,lấy tay bịt chặt tai lại.Chuông điện thoại vẫn cứ réo ầm ĩ.Nó nguyền rủa kẻ nào phá họai giấc ngủ của nó.Với tay lấy cái điện thọai (Nhóc Hoàng) call
Nghe máy với giọng khó chịu,nó nghiến răng kèn kẹt:
-Cậu chán sống hả?hôm nay là chủ nhật mà khôg cho tôi ngủ à
-Dậy đi.Đi tập thể dục với tôi
-CÁI GÌ.đừng đùa nữa.Khôg vui tí nào
-Thật đấy.Nhìn xuống mà xem.Tôi đứng đây lạnh lắm rồi.Nhanh đi
Nó quấn chăn kín người,lê từng bước ra cửa sổ.Đúng là hắn đang đứng ở dưới thật
-Cậu đi 1 mình đi tôi buồn ngủ lắm.Tha cho tôi đi Nó quay sang thái độ nài nĩ
-Khôg.Chị khôg xuống tôi đứng đây gọi cho cả khu này dậy đấy.Thử tí nhá
Hắn để cái điện thoại ra khỏi tai.Lớn giọng gọi rõ to khiến cho mấy con chó hàng xóm sủa ầm ĩ
Nó đầu hàng luôn và ngay trước cái trò này. -Rồi rồi.Đợi tí
Hắn đứng dựa lưng vào cột điện.Ánh mắt như đang cười.Mãi lúc sau mới thấy nó lù lù đi từ trong nhà ra.Mắt hiện rõ hình viên đạn.Hắn chạy trước,đưa tay vẫy vẫy nó ở phía sau.Nó lườm hắn
-Lạnh chết tôi rồi đây này.Cậu hơi bị đàn áp tôi rồi đấy nháá
-Tôi chỉ muốn tốt cho chị thôi mà.Chị lười vận động sau này béo như con nhợn ý
Nó cong môi lên rất đáng yêu. -Kệ bố tôi.
Hắn đưa tay xoa xoa đầu nó: -Chẳng nghe lời gì cả
Nó đánh hắn.Gào hết cả công viên
-Sao cậu dám xoa đầu tôi hả
Nó với hắn đuổi nhau khắp cả công viên.Đến khi mệt tóat cả mồi hôi thì cả 2 ngồi nghỉ trên ghế đá.Trời vẫn còn tờ mờ sáng
Hắn bảo nó ngồi đây đợi ở đây để hắn đi tìm quán tạp hóa nào gần đấy để mua chai nước uống.
Một lúc sau quay lại đã thấy nó ngủ gật trên ghế đá.Hắn tiến lại gần để đầu nó dựa vào vai hắn cho thoải mái.Mùi tóc thoang thoảng khiến hắn cảm thấy dễ chịu.Hắn cứ ngồi đến lúc mọi người đi tập thể dục ngày càng đông.Họ chỉ cho về phía cô gái ngủ dựa vào vai hắn.
-Thanh niên bây giờ ghê thật
Hắn lay lay vai nó dậy.Mắt nhắm mắt mở nó nhìn hắn ngơ ngác:
-Về đi ăn sáng thôi
-Ờ
Vào 1 quán bún gần nhà nó,hắn chọn 1 bàn sát từơng.Nó hỏi hắn ăn gì.Hắn nhe nhởn trả lời:
-Tiểu nhị.Cho 1 tô mì sá síu
Nó cười thành tiếng khi nghe hắn nói.Nó cũng góp lời:
-Tôi mà là chủ quán thì sẽ chỉ thẳng vào mặt cậu mà nói.Lượn ngay cho khuất mắt bố thằng thần kinh
-Từ bé đến lớn tôi chỉ ước mơ là ăn được tim của muỗi thôi mà chẳng được
-Thế cơ á.
Bà chủ quán đi lại mặt hằm hằm:
-Thế bây giờ ăn cái gì đây?
-2 tô bún mọc đi ạ
Đang mùa đông lạnh cắt da cắt thịt mà 4h30' sáng điện thoại nó đã réo ầm ĩ.Nó cuộn tròn trong chăn ấm,lấy tay bịt chặt tai lại.Chuông điện thoại vẫn cứ réo ầm ĩ.Nó nguyền rủa kẻ nào phá họai giấc ngủ của nó.Với tay lấy cái điện thọai (Nhóc Hoàng) call
Nghe máy với giọng khó chịu,nó nghiến răng kèn kẹt:
-Cậu chán sống hả?hôm nay là chủ nhật mà khôg cho tôi ngủ à
-Dậy đi.Đi tập thể dục với tôi
-CÁI GÌ.đừng đùa nữa.Khôg vui tí nào
-Thật đấy.Nhìn xuống mà xem.Tôi đứng đây lạnh lắm rồi.Nhanh đi
Nó quấn chăn kín người,lê từng bước ra cửa sổ.Đúng là hắn đang đứng ở dưới thật
-Cậu đi 1 mình đi tôi buồn ngủ lắm.Tha cho tôi đi Nó quay sang thái độ nài nĩ
-Khôg.Chị khôg xuống tôi đứng đây gọi cho cả khu này dậy đấy.Thử tí nhá
Hắn để cái điện thoại ra khỏi tai.Lớn giọng gọi rõ to khiến cho mấy con chó hàng xóm sủa ầm ĩ
Nó đầu hàng luôn và ngay trước cái trò này. -Rồi rồi.Đợi tí
Hắn đứng dựa lưng vào cột điện.Ánh mắt như đang cười.Mãi lúc sau mới thấy nó lù lù đi từ trong nhà ra.Mắt hiện rõ hình viên đạn.Hắn chạy trước,đưa tay vẫy vẫy nó ở phía sau.Nó lườm hắn
-Lạnh chết tôi rồi đây này.Cậu hơi bị đàn áp tôi rồi đấy nháá
-Tôi chỉ muốn tốt cho chị thôi mà.Chị lười vận động sau này béo như con nhợn ý
Nó cong môi lên rất đáng yêu. -Kệ bố tôi.
Hắn đưa tay xoa xoa đầu nó: -Chẳng nghe lời gì cả
Nó đánh hắn.Gào hết cả công viên
-Sao cậu dám xoa đầu tôi hả
Nó với hắn đuổi nhau khắp cả công viên.Đến khi mệt tóat cả mồi hôi thì cả 2 ngồi nghỉ trên ghế đá.Trời vẫn còn tờ mờ sáng
Hắn bảo nó ngồi đây đợi ở đây để hắn đi tìm quán tạp hóa nào gần đấy để mua chai nước uống.
Một lúc sau quay lại đã thấy nó ngủ gật trên ghế đá.Hắn tiến lại gần để đầu nó dựa vào vai hắn cho thoải mái.Mùi tóc thoang thoảng khiến hắn cảm thấy dễ chịu.Hắn cứ ngồi đến lúc mọi người đi tập thể dục ngày càng đông.Họ chỉ cho về phía cô gái ngủ dựa vào vai hắn.
-Thanh niên bây giờ ghê thật
Hắn lay lay vai nó dậy.Mắt nhắm mắt mở nó nhìn hắn ngơ ngác:
-Về đi ăn sáng thôi
-Ờ
Vào 1 quán bún gần nhà nó,hắn chọn 1 bàn sát từơng.Nó hỏi hắn ăn gì.Hắn nhe nhởn trả lời:
-Tiểu nhị.Cho 1 tô mì sá síu
Nó cười thành tiếng khi nghe hắn nói.Nó cũng góp lời:
-Tôi mà là chủ quán thì sẽ chỉ thẳng vào mặt cậu mà nói.Lượn ngay cho khuất mắt bố thằng thần kinh
-Từ bé đến lớn tôi chỉ ước mơ là ăn được tim của muỗi thôi mà chẳng được
-Thế cơ á.
Bà chủ quán đi lại mặt hằm hằm:
-Thế bây giờ ăn cái gì đây?
-2 tô bún mọc đi ạ
chap 8
Vừa bước vào cửa lớp nó đã bị kéo vào ngồi cùng tham gia với lũ bạn đang hào hứng bàn luận.Cuối cùng con lớp trưởng đứng lên bục giảnh hùng hồn tuyên bố:
-Hỡi anh em cao thấp xấu đẹp của chúng ta.Tôi xin đại diện thông báo đến các bạn 1 tin khẩn cấp vô cùng quan trọng là 30/4 này chúng ta sẽ đi hát
Phía dưới lũ bạn ầm ĩ ý kiến.Giọng Qùynh oang oang:
-Nhưng hôm ấy tao phải đi với anh yêu rồi
Những tiếng góp ý kiến vào càng xôn xao hơn.Con lớp trửơng giơ tay lên ý bảo im lặng
-Thông báo thêm là hôm đấy ai có ngừơi yêu nhớ phải dẫn đi đấy nhá.Thế nên anh em khôg được vắng 1 ai đâu đấy.Khôg là bị tẩy chay luôn
Từng nhóm,từng nhóm túm tụm vào bàn tán.Nó với Quỳnh ngồi sau lưng nên nghe rõ cuộc đối thọai của Huy và Hằng
Giọng Hằng ngọt như mật nói với Huy:
-Hôm đấy vợ chồng mình mặc áo đôi đi.Cho chúng nó gato Hằng vừa nói vừa hứơng giọng cố ý muốn cho nó ghe
-Ừ
Qùynh ngồi sau nghe mà tức thay cho nó. -Ngứa mắt đéo chịu được
Nó chỉ cười -Thôi.bực làm gì.30/4 mày dẫn người yêu đi à?
-Ừ.À mà mày dẫn theo cái cậu lần trước đứng ra bảo vệ mày đi.lớp 10 ý
Nó nhăn mặt vội xua tay:
-Điên à?Dẫn người yêu đi chứ có phải bạn đâu
Qùynh hạ giọng thuyết phục:
-Mày dẫn nó đi như dẫn người yêu.Chứ mày muốn hôm đấy con Hằng nó cứ thích đóng phim cho mày xem mà mày khôg tức à?Với lại bọn lớp mình sẽ thấy tội nghiệp mày đấy?Coi như là hôm đấy mày cho mọi người thấy là mày với thằng Huy dứt hẳn rồi đi
Nó cũng có vẻ xuôi xuôi theo ý Qùynh.Rồi nó lại nhíu mày đắn đo:
-Nhưng mà sợ cậu ta khôg đi ý?Cậu ta còn phải đi chơi mà
-Thì mày cứ thử xem nào
Tối nó đang xem fim thì tin nhắn của hắn đến
Nó khôg trả lời lại.Vẫn dán mắt vào tivi
Nó định trả lời rồi lại thôi.Nó cười.
Nhắn 2 tin mà không thấy nó trả lời.Hắn gọi cho nó.Bên đằu dây nó trả lời đều đều
-Trình bày
-Làm gì sao khôg trả lời
-Hỏi ai
-Ơ.thế hỏi mẹ tôi thì gọi cho chị làm gì
-NÀY.Sao cậu nói chuyện với tôi thiếu chủ vị vậy hả
-Thế chẳng lẽ là vâng dạ
-Chứ còn gì nữa
-Chị đang vẽ ra cậu truyện cổ tích hả?
-Khôg nói với cậu
Nó ức chế tắt máy luôn.Hắn thì nhe nhởn cười
Hôm sau giờ ra chơi đã thấy hắn lù lù đứng ở cửa lớp nó.Mãi lúc sau nó mới vác xác ra
-Hôm qua tự dưng đang nói tắt máy phũ thế
-Kệ tôi
-Hôm qua đang định hỏi chị là tối 30 chị có lịch trình gì chưa?
-Tôi có lời mời với lớp rồi?
-Chán thế.Tôi đang khôg biết đi đâu.Chơi chán quá rồi
-Hay đi với tôi
-CÁI GÌ
-Hay đi với tôi đi.Dù gì hôm đấy người ta cũng có đôi có cặp.Tôi tủi thân lắm.Mình là bạn mà đúng khôg?
-Cũng được.Nhưng mà cũng phải đóng cho thật giống.Gọi anh em thì tôi đi
Nó đăm chiêu suy nghĩ rồi cũng gật đầu đống ý.Hắn cười tươi như bắt được vàng.Như nhớ ra điều gì đó nó nhắc nhở hắn
-Mà này.Cậu cứ chuẩn bị tinh thần nhé.Có thể hôm đấy say bò về đấy
-Ôi giời.Chuyện vặt thôi.Tôi chấp hết lớp chị
* * *
Vừa bước vào cửa lớp nó đã bị kéo vào ngồi cùng tham gia với lũ bạn đang hào hứng bàn luận.Cuối cùng con lớp trưởng đứng lên bục giảnh hùng hồn tuyên bố:
-Hỡi anh em cao thấp xấu đẹp của chúng ta.Tôi xin đại diện thông báo đến các bạn 1 tin khẩn cấp vô cùng quan trọng là 30/4 này chúng ta sẽ đi hát
Phía dưới lũ bạn ầm ĩ ý kiến.Giọng Qùynh oang oang:
-Nhưng hôm ấy tao phải đi với anh yêu rồi
Những tiếng góp ý kiến vào càng xôn xao hơn.Con lớp trửơng giơ tay lên ý bảo im lặng
-Thông báo thêm là hôm đấy ai có ngừơi yêu nhớ phải dẫn đi đấy nhá.Thế nên anh em khôg được vắng 1 ai đâu đấy.Khôg là bị tẩy chay luôn
Từng nhóm,từng nhóm túm tụm vào bàn tán.Nó với Quỳnh ngồi sau lưng nên nghe rõ cuộc đối thọai của Huy và Hằng
Giọng Hằng ngọt như mật nói với Huy:
-Hôm đấy vợ chồng mình mặc áo đôi đi.Cho chúng nó gato Hằng vừa nói vừa hứơng giọng cố ý muốn cho nó ghe
-Ừ
Qùynh ngồi sau nghe mà tức thay cho nó. -Ngứa mắt đéo chịu được
Nó chỉ cười -Thôi.bực làm gì.30/4 mày dẫn người yêu đi à?
-Ừ.À mà mày dẫn theo cái cậu lần trước đứng ra bảo vệ mày đi.lớp 10 ý
Nó nhăn mặt vội xua tay:
-Điên à?Dẫn người yêu đi chứ có phải bạn đâu
Qùynh hạ giọng thuyết phục:
-Mày dẫn nó đi như dẫn người yêu.Chứ mày muốn hôm đấy con Hằng nó cứ thích đóng phim cho mày xem mà mày khôg tức à?Với lại bọn lớp mình sẽ thấy tội nghiệp mày đấy?Coi như là hôm đấy mày cho mọi người thấy là mày với thằng Huy dứt hẳn rồi đi
Nó cũng có vẻ xuôi xuôi theo ý Qùynh.Rồi nó lại nhíu mày đắn đo:
-Nhưng mà sợ cậu ta khôg đi ý?Cậu ta còn phải đi chơi mà
-Thì mày cứ thử xem nào
Tối nó đang xem fim thì tin nhắn của hắn đến
Nó khôg trả lời lại.Vẫn dán mắt vào tivi
Nó định trả lời rồi lại thôi.Nó cười.
Nhắn 2 tin mà không thấy nó trả lời.Hắn gọi cho nó.Bên đằu dây nó trả lời đều đều
-Trình bày
-Làm gì sao khôg trả lời
-Hỏi ai
-Ơ.thế hỏi mẹ tôi thì gọi cho chị làm gì
-NÀY.Sao cậu nói chuyện với tôi thiếu chủ vị vậy hả
-Thế chẳng lẽ là vâng dạ
-Chứ còn gì nữa
-Chị đang vẽ ra cậu truyện cổ tích hả?
-Khôg nói với cậu
Nó ức chế tắt máy luôn.Hắn thì nhe nhởn cười
Hôm sau giờ ra chơi đã thấy hắn lù lù đứng ở cửa lớp nó.Mãi lúc sau nó mới vác xác ra
-Hôm qua tự dưng đang nói tắt máy phũ thế
-Kệ tôi
-Hôm qua đang định hỏi chị là tối 30 chị có lịch trình gì chưa?
-Tôi có lời mời với lớp rồi?
-Chán thế.Tôi đang khôg biết đi đâu.Chơi chán quá rồi
-Hay đi với tôi
-CÁI GÌ
-Hay đi với tôi đi.Dù gì hôm đấy người ta cũng có đôi có cặp.Tôi tủi thân lắm.Mình là bạn mà đúng khôg?
-Cũng được.Nhưng mà cũng phải đóng cho thật giống.Gọi anh em thì tôi đi
Nó đăm chiêu suy nghĩ rồi cũng gật đầu đống ý.Hắn cười tươi như bắt được vàng.Như nhớ ra điều gì đó nó nhắc nhở hắn
-Mà này.Cậu cứ chuẩn bị tinh thần nhé.Có thể hôm đấy say bò về đấy
-Ôi giời.Chuyện vặt thôi.Tôi chấp hết lớp chị
* * *
Chap 9
Cả buổi chiều hắn loay hoay trước gương hòan chỉnh bản thân.Mãi đến gần giờ đi hắn mới ưng ý với những gì trên ngừơi.Hắn tự lẩm nhẩm 1 mình rồi cười
-Gì mà mình cứ như gái về ra mắt mẹ chồng ý nhờ
Đứng dưới nhà nó hắn cứ đi qua đi lại.Muỗi thì cứ vo ve lởn vởn quanh người hắn.Đến lúc hết kiên nhẫn thì tiếng mở cổng lạch cạch vang lên thu hút ánh nhìn của hắn.Hắn đứng thần ngừơi ngắm nhìn nó.Hôm nay thật sự nó rất xinh.Nó mặc chiếc áo phông màu hồng phấn họa tiết ,quần jean dài,đi giày búp bê.Mái tóc dài được búi cao để lộ chiếc cổ thon thả trắng ngần.Khuôn mặt nó hôm nay cũng trang điểm hơn mọi ngày.Thật đơn giản nhưng trong mắt hắn,nó đẹp đến lạ.
Hắn cứ nhìn nó đến khi nó đi lại gần nói 1 câu khiến hắn hơi ngựơng:
-Tôi biết là tôi xinh nhưng đừng nhìn thế tôi ngạc lắm
Nó nói rồi cười thành tiếng.Hắn dấu sự ngượng của mình bằng câu trêu đùa rồi lên xe
-Cười hô hố như bố chị có thai à?Đi nhanh đi.Muỗi gì mà đông như quân nguyên thế không biết.Ăn bao nhiêu mới được vài giọt máu mà chúng nó cứ hút lấy hút để
-Tại cậu ở bẩn quá.Chắc lâu khôg tắm chứ gì.Lại còn kêu ca gì nữa
-Xin lỗi đi nhá.Đây hơi bị sạch đấy.Ngày tắm 3 lần.Đông cũng như hè.Ngồi gần khôg thấy thơm tho thế này à
-khôg.Đang ngạt mũi đây
Chiếc xe dừng lại trước quán hát có tấm biển nhấp nháy.Nó biết chắc bạn nó đã đến rồi nên gọi điện hỏi xem phòng nào.Hắn ngang nhiên khóac vai nó kéo sát vào như đôi đang yêu nhau.Hắn nhe nhởn dù nó hơi nhăn mặt vì ngại
Vừa mở cửa phòng tiếng nhạc ầm ĩ bên trong đã dội thẳng vào tai nó.Nó chào qua loa rồi tiến lại chỗ trống duy nhất.Đối diện nó Huy và Hằng đang nói về vấn đề gì khá vui vẻ.Hằng cứ thì thầm gì vào tai Huy rồi dụi đầu vào ngực Huy.Còn Huy từ khi nó và hắn khóac vai thân thiết đi vào đã thu hút ánh nhìn của Huy.Huy có vẻ khó chịu khi nhìn thấy cảnh thế.Qùynh ngồi cạnh nó cừơi cừơi rồi bật nhỏ âm lượng loa lại rồi nói với mọi người
-Theo luật cũ hôm nay có người mới ở đây thì phải thế nào ý nhỉ?
Ánh mắt mọi người dừơng như đặt vào hắn rồi tất cả nhao nhao lên.Một trong số đó nói to:
-Chuốc khôg say khôg về nhá.Ở đây người yêu ai cũng thế dù trai hay gái cũng phải ra mắt mọi người ở lớp.Hôm nay là người yêu bạn Nhung nhé
Hắn cười đáp lại rồi từng thùng bia được mang lên
Hắn bị vây bởi khá nhiều người.Huy nâng cốc ly bia về phía hắn rồi cười nữa miệng:
-Nể tôi uống 1 ly nhá
Hắn nhìn ra được ánh mắt khó chịu nhưng khôg nói ra được của Huy mà cười tươi đáp trả..Thấy hắn cũng có vẻ hơi say,mặt đỏ tưng bừng.Nó kéo cánh tay ngăn hắn trước cốc bia khôg biết thứ bao nhiêu rồi.Hắn quay sang nhìn nó
-Khôg sao.Thường thôi mà.Khôg thể làm mất mặt được
-Thôi mà.Anh uống nhiều rồi đấy
Hắn tròn mắt nhìn nó khi từ miệng nó gọi hắn là anh.Từ anh nghe thật êm tai.Hắn cười như người vừa trúng sổ độc đắt.Còn nó đỏ bừng mặt khi xưng hô như vậy.Nó muốn diễn cho đạt.Hắn uống sạch cốc bia rồi quay sang thì thầm đùa nói nhỏ vào tai nó:
-Lúc nào cũng được nghe gọi bằng anh thế này chắc hạnh phúc mà chết mất
-Này.Say rồi đấy
Nó quay mặt sang chỗ khác.Con lớp trưởng từ đâu nhảy xộc đến trước mặt nó chìa cái míc ra.
-Hót gơn của lớp hát 1 bài đi chứ
Nó đưa tay từ chối vội.Hắn nói thêm vào góp ý.
-Đúng rồi đấy.Hát cho đây nghe với
Mọi người ủng hộ ầm ĩ lên.Dù gì mọi người trong lớp rất quý mến nó vì nó luôn tốt với các bạn.Nể mọi người nó cũng lém lỉnh đứng lên đọc tên bài hát cho Qùynh bấm bài
-Nếu hạnh phúc không phải em
Nó cất giọng nhẹ nhàng hát
-Nếu chẳng phải em thật sự nhìn thấy thì anh sẽ dối em đến bao giờ.Nếu chẳng phải em thật sự nghe thấy lời yêu thương anh từng trao những ai.Đối với riêng em anh là hạnh phúc.Vậy trong anh thì anh là hạnh phúc...
Giọng nó càng lúc càng trầm xuống.Ánh mắt nhìn về phía Huy.Hắn ngầm hiểu bài hát này dành cho ai.Huy tránh ánh nhìn của nó.Đến khi bài hát kết thúc thì 1 giọt nước mắt chảy dài xuống gò má nó.Chỉ có hắn và Huy nhìn thấy điều đó còn mọi người đều chưa để ý.Khôg để mọi người trong phòng nhìn thấy nó khóc.Hắn đưa cánh tay nhẹ nhàng để mặt nó dấu vào ngực hắn.Mới đầu nó hơi đẩy ra nhưng nghe hắn nói nó để im như vậy 1 lúc.
-Ngồi ngoan đi.Mọi người nhìn thấy khôg hay lắm đâu
Hắn ngồi im một lúc để nó dựa vào.Nắm chặt nấm đấm hắn có cảm giác khó chịu vô cùng.
Đã khá muộn lớp nó cũng ra về giải tán hết.Hắn say đi hơi liêu xiêu.Sợ hắn say chạy xe xảy ra chuyện nên nó giành chở hắn.Hắn nhất quyết đòi chở cho bằng được
-Yên tâm.Khôg chết đâu mà sợ.Nhiều hôm say hơn thế tôi vẫn đua xe được đấy
-Cậu đúng là..
-Nghe nhá.Trời có sập xuống tôi cũng sẽ chống lên cho chị
Nó ngây người trước câu nói của hắn.Tim nó đập mạnh hơn.Cảm giác an toàn xen vào tâm trí nó.Nó cười nhẹ.
* * *
Cả buổi chiều hắn loay hoay trước gương hòan chỉnh bản thân.Mãi đến gần giờ đi hắn mới ưng ý với những gì trên ngừơi.Hắn tự lẩm nhẩm 1 mình rồi cười
-Gì mà mình cứ như gái về ra mắt mẹ chồng ý nhờ
Đứng dưới nhà nó hắn cứ đi qua đi lại.Muỗi thì cứ vo ve lởn vởn quanh người hắn.Đến lúc hết kiên nhẫn thì tiếng mở cổng lạch cạch vang lên thu hút ánh nhìn của hắn.Hắn đứng thần ngừơi ngắm nhìn nó.Hôm nay thật sự nó rất xinh.Nó mặc chiếc áo phông màu hồng phấn họa tiết ,quần jean dài,đi giày búp bê.Mái tóc dài được búi cao để lộ chiếc cổ thon thả trắng ngần.Khuôn mặt nó hôm nay cũng trang điểm hơn mọi ngày.Thật đơn giản nhưng trong mắt hắn,nó đẹp đến lạ.
Hắn cứ nhìn nó đến khi nó đi lại gần nói 1 câu khiến hắn hơi ngựơng:
-Tôi biết là tôi xinh nhưng đừng nhìn thế tôi ngạc lắm
Nó nói rồi cười thành tiếng.Hắn dấu sự ngượng của mình bằng câu trêu đùa rồi lên xe
-Cười hô hố như bố chị có thai à?Đi nhanh đi.Muỗi gì mà đông như quân nguyên thế không biết.Ăn bao nhiêu mới được vài giọt máu mà chúng nó cứ hút lấy hút để
-Tại cậu ở bẩn quá.Chắc lâu khôg tắm chứ gì.Lại còn kêu ca gì nữa
-Xin lỗi đi nhá.Đây hơi bị sạch đấy.Ngày tắm 3 lần.Đông cũng như hè.Ngồi gần khôg thấy thơm tho thế này à
-khôg.Đang ngạt mũi đây
Chiếc xe dừng lại trước quán hát có tấm biển nhấp nháy.Nó biết chắc bạn nó đã đến rồi nên gọi điện hỏi xem phòng nào.Hắn ngang nhiên khóac vai nó kéo sát vào như đôi đang yêu nhau.Hắn nhe nhởn dù nó hơi nhăn mặt vì ngại
Vừa mở cửa phòng tiếng nhạc ầm ĩ bên trong đã dội thẳng vào tai nó.Nó chào qua loa rồi tiến lại chỗ trống duy nhất.Đối diện nó Huy và Hằng đang nói về vấn đề gì khá vui vẻ.Hằng cứ thì thầm gì vào tai Huy rồi dụi đầu vào ngực Huy.Còn Huy từ khi nó và hắn khóac vai thân thiết đi vào đã thu hút ánh nhìn của Huy.Huy có vẻ khó chịu khi nhìn thấy cảnh thế.Qùynh ngồi cạnh nó cừơi cừơi rồi bật nhỏ âm lượng loa lại rồi nói với mọi người
-Theo luật cũ hôm nay có người mới ở đây thì phải thế nào ý nhỉ?
Ánh mắt mọi người dừơng như đặt vào hắn rồi tất cả nhao nhao lên.Một trong số đó nói to:
-Chuốc khôg say khôg về nhá.Ở đây người yêu ai cũng thế dù trai hay gái cũng phải ra mắt mọi người ở lớp.Hôm nay là người yêu bạn Nhung nhé
Hắn cười đáp lại rồi từng thùng bia được mang lên
Hắn bị vây bởi khá nhiều người.Huy nâng cốc ly bia về phía hắn rồi cười nữa miệng:
-Nể tôi uống 1 ly nhá
Hắn nhìn ra được ánh mắt khó chịu nhưng khôg nói ra được của Huy mà cười tươi đáp trả..Thấy hắn cũng có vẻ hơi say,mặt đỏ tưng bừng.Nó kéo cánh tay ngăn hắn trước cốc bia khôg biết thứ bao nhiêu rồi.Hắn quay sang nhìn nó
-Khôg sao.Thường thôi mà.Khôg thể làm mất mặt được
-Thôi mà.Anh uống nhiều rồi đấy
Hắn tròn mắt nhìn nó khi từ miệng nó gọi hắn là anh.Từ anh nghe thật êm tai.Hắn cười như người vừa trúng sổ độc đắt.Còn nó đỏ bừng mặt khi xưng hô như vậy.Nó muốn diễn cho đạt.Hắn uống sạch cốc bia rồi quay sang thì thầm đùa nói nhỏ vào tai nó:
-Lúc nào cũng được nghe gọi bằng anh thế này chắc hạnh phúc mà chết mất
-Này.Say rồi đấy
Nó quay mặt sang chỗ khác.Con lớp trưởng từ đâu nhảy xộc đến trước mặt nó chìa cái míc ra.
-Hót gơn của lớp hát 1 bài đi chứ
Nó đưa tay từ chối vội.Hắn nói thêm vào góp ý.
-Đúng rồi đấy.Hát cho đây nghe với
Mọi người ủng hộ ầm ĩ lên.Dù gì mọi người trong lớp rất quý mến nó vì nó luôn tốt với các bạn.Nể mọi người nó cũng lém lỉnh đứng lên đọc tên bài hát cho Qùynh bấm bài
-Nếu hạnh phúc không phải em
Nó cất giọng nhẹ nhàng hát
-Nếu chẳng phải em thật sự nhìn thấy thì anh sẽ dối em đến bao giờ.Nếu chẳng phải em thật sự nghe thấy lời yêu thương anh từng trao những ai.Đối với riêng em anh là hạnh phúc.Vậy trong anh thì anh là hạnh phúc...
Giọng nó càng lúc càng trầm xuống.Ánh mắt nhìn về phía Huy.Hắn ngầm hiểu bài hát này dành cho ai.Huy tránh ánh nhìn của nó.Đến khi bài hát kết thúc thì 1 giọt nước mắt chảy dài xuống gò má nó.Chỉ có hắn và Huy nhìn thấy điều đó còn mọi người đều chưa để ý.Khôg để mọi người trong phòng nhìn thấy nó khóc.Hắn đưa cánh tay nhẹ nhàng để mặt nó dấu vào ngực hắn.Mới đầu nó hơi đẩy ra nhưng nghe hắn nói nó để im như vậy 1 lúc.
-Ngồi ngoan đi.Mọi người nhìn thấy khôg hay lắm đâu
Hắn ngồi im một lúc để nó dựa vào.Nắm chặt nấm đấm hắn có cảm giác khó chịu vô cùng.
Đã khá muộn lớp nó cũng ra về giải tán hết.Hắn say đi hơi liêu xiêu.Sợ hắn say chạy xe xảy ra chuyện nên nó giành chở hắn.Hắn nhất quyết đòi chở cho bằng được
-Yên tâm.Khôg chết đâu mà sợ.Nhiều hôm say hơn thế tôi vẫn đua xe được đấy
-Cậu đúng là..
-Nghe nhá.Trời có sập xuống tôi cũng sẽ chống lên cho chị
Nó ngây người trước câu nói của hắn.Tim nó đập mạnh hơn.Cảm giác an toàn xen vào tâm trí nó.Nó cười nhẹ.
* * *
chap 10
Trong giờ học nó cứ suy nghĩ khôg biết chiếc lắc chân của nó rơi chỗ nào.Chiếc lắc là Huy tặng nó kỉ niệm 1 năm yêu nhau.Trên chiếc là có những hình trái tim nhỏ xinh xinh.Hình trái tim to nhất có khắc 2 kí tự nhỏ NH.Dù là đã chia tay nhưng nó vẫn còn yêu Huy .Nó muốn giữ lại nó như 1 kỉ niệm đẹp của tình yêu đầu đời.
Trống tan trường đã lâu nhưng nó vẫn loay hoay tìm trong lớp rồi trong trường nhưng vẫn khôg tìm được.Rồi chợt nhớ ra điều gì đó nó chạy nhanh ra sân sau của trường.Nó đưa mắt quan sát thật kĩ xuống mặt đất nhưng vẫn khôg thấy.Không bỏ cuộc nó cứ đi qua đi lại quanh cây phượng vĩ.
Đứng từ trên tầng thượng của trường hắn quan sát nó đang loay hoay tìm kiếm vật gì đó.Bất chợt hắn lấy trong túi quần ra 1 chiếc lắc bạc rồi chăm chú nhìn nó..Giờ ra chơi hắn thấy nó ngồi đấy 1 lúc rồi đứng dậy.Đi được vài bước thì chiếc lắc ở chân rơi ra.Lúc hắn đi ra đến chỗ chiếc lắc thì nó đã đi đâu mất rồi.Hắn định sẽ trả lại nó vào ngày mai.
Nhìn hình trái tim to nhất có khắc chữ NH thì hắn đóan là chữ NHUNG viết tắt.
Hắn nghĩ chắc nó thích chiếc lắc này lắm nên mới tìm lâu như thế.Hắn cười tươi khi nghĩ đến cảnh nó sẽ vui đến thế nào khi tìm chiếc lắc.Rồi sẽ cảm ơn hắn.Và hắn lại ghi được điểm tốt trong lòng nó.Nghĩ là làm.Hắn đi xuống tầng hứơng đến phía người con gái đang lom khom tìm kiếm
Hắn giả vờ hỏi như khôg biết gì.Mắt mang ý cười
-Chị đang tìm gì à?
Ngẩng đầu nó nhìn người đối diện,nở nụ cười gượng gạo
-Ừ.Đang tìm 1 chiếc lắc chân.Nó rất quan trọng với tôi
Hắn cười tươi hơn khi mình đóan đúng.Lấy trong túi quần ra chiếc lắc hắn chưa đưa vội mà bâng quơ hỏi thêm nữa
-Chắc nó là của bố mẹ chị hay người thân tặng chị nhỉ?
Dù đang quay lưng lại với hắn để tìm xung quanh nhưng khi nghe hắn hỏi nó cũng trả lời lại.Giọng nó rất nhỏ nhưng đủ để cả hai cùng nghe được
-Là Huy tặng....kỉ niệm 1 năm yêu nhau
Nghe xong mặt hắn tôi lại.Tay siết chặt chiếc lắc trong tay khiến gân tay nổi lên.Hắn đút luôn chiếc lắc vào túi mà khôg có ý sẽ trả lại nó
-Chia tay rồi..mất nó thì coi như xong luôn đi.Tìm làm gì nữa
Nó nghe vậy cũng xoay lưng lại nhìn hắn.Giọng trầm xuống
-Tôi muốn giữ làm kỉ niệm
-Về đi.Nếu nó ở đây thì đã tìm thấy rồi
Hắn khôg nói gì nữa mà quay lưng đi về phía cổng trường.Có cái cảm giác buồn man mác trong lòng.Hắn biết rõ hắn đã thích nó rối.
Tối.Hắn ngồi trên giường mà nhìn ngắm chiếc lắc trong tay.Chợt cười nhạt.Hắn đã hiểu được 2 kí tự kia có nghĩa là gì rối.Là NHUNG HUY
Tự cười bản thân mình có quyền gì mà xen vào chuyện tình cảm của nó và Huy.Nói thẳng ra thì là hắn chỉ là thằng đến sau.Ngắm 1 lâu hắn để nhẹ nhàng chiếc lắc vào ngăn kéo tủ nhỏ gần giường.Hắn lẩm bẩm 1 mình:
-Xin lỗi chị.Cho tôi ích kỉ lần này nhé
Hắn thật sự khôg muốn nó khi nhìn vào chiếc lắc mà nhớ lại tình cũ
Lấy điện thọai ra gọi cho nó.Tiếng tút dài vang lên mãi lúc sau mới có người nghe máy:
-Alo
-Chị à.Đi đánh bóng mặt đường đi
-Bây giờ á?
-Ờ.Luôn và ngay
-Thôi .Ngủ cho lành đi
-Ơ.thế chị ở nhà luyện môn tự kỉ à?Phải ra thành phố để biết đây biết đó chứ
-Thôi.Ra đường có mà chà mặt xuống đường à.Răng cắm vào cây đấy
-Này.Tớ đây là tay lái lụa đấy.
-Chém gió vừa thôi.
-Khôg đi thì thôi.Đây ứ cần nhá
-Gớm chưa.Mà này tôi đang tức óc máu lợn 1 chuyện này nhá
Nghe nó nói hắn hơi chột dạ.Chẳng lẽ là biết chuyện hắn giữ chiếc lắc à
-Làm sao?vấn đề gì?
-Tôi thấy họp phụ huynh chẳng được cái tích sự gì cả.Tôi vừa bị xả cho 1 tràng nè
-Họp phụ huynh là 1 thứ họp gây rạn nứt tình cảm gia đình ghê gớm.Các chị giáo thứ thì vô tư khoe khuyết điểm của học sinh
-Hihi.Chuẩn chuẩn
-Tôi nó là chỉ có chuẩn thôi
-thôi ngủ nhá.Tôi lên tới cơn rồi.Khôg cưỡng lại được nữa rồi
-Ờ.Thế ngủ đi
Nó tắt máy rồi chìm sâu vào giấc ngủ
Còn hắn thì vẫn ngồi vào hỏi anh google xem 1 thứ cần học hỏi là *Bí kiếp chinh phục trái tim nàng*
Trong bóng tối anh sáng rọi từ chiếc laptop hắt ra.Có 1 người đang chăm chú đọc.Lúc thì gật gù tán thành.Lúc thì nhăn mặt rồi tự lẩm bẩm
-Chuối thế.Nổi cả da gà.Chẳng biết bố già nào viết nữa.Có thằng điên mới đọc
Nói là nói thế nhưng hắn vẫn hăng say nghiềm ngẫm những dòng chữ trên mạng
Trong giờ học nó cứ suy nghĩ khôg biết chiếc lắc chân của nó rơi chỗ nào.Chiếc lắc là Huy tặng nó kỉ niệm 1 năm yêu nhau.Trên chiếc là có những hình trái tim nhỏ xinh xinh.Hình trái tim to nhất có khắc 2 kí tự nhỏ NH.Dù là đã chia tay nhưng nó vẫn còn yêu Huy .Nó muốn giữ lại nó như 1 kỉ niệm đẹp của tình yêu đầu đời.
Trống tan trường đã lâu nhưng nó vẫn loay hoay tìm trong lớp rồi trong trường nhưng vẫn khôg tìm được.Rồi chợt nhớ ra điều gì đó nó chạy nhanh ra sân sau của trường.Nó đưa mắt quan sát thật kĩ xuống mặt đất nhưng vẫn khôg thấy.Không bỏ cuộc nó cứ đi qua đi lại quanh cây phượng vĩ.
Đứng từ trên tầng thượng của trường hắn quan sát nó đang loay hoay tìm kiếm vật gì đó.Bất chợt hắn lấy trong túi quần ra 1 chiếc lắc bạc rồi chăm chú nhìn nó..Giờ ra chơi hắn thấy nó ngồi đấy 1 lúc rồi đứng dậy.Đi được vài bước thì chiếc lắc ở chân rơi ra.Lúc hắn đi ra đến chỗ chiếc lắc thì nó đã đi đâu mất rồi.Hắn định sẽ trả lại nó vào ngày mai.
Nhìn hình trái tim to nhất có khắc chữ NH thì hắn đóan là chữ NHUNG viết tắt.
Hắn nghĩ chắc nó thích chiếc lắc này lắm nên mới tìm lâu như thế.Hắn cười tươi khi nghĩ đến cảnh nó sẽ vui đến thế nào khi tìm chiếc lắc.Rồi sẽ cảm ơn hắn.Và hắn lại ghi được điểm tốt trong lòng nó.Nghĩ là làm.Hắn đi xuống tầng hứơng đến phía người con gái đang lom khom tìm kiếm
Hắn giả vờ hỏi như khôg biết gì.Mắt mang ý cười
-Chị đang tìm gì à?
Ngẩng đầu nó nhìn người đối diện,nở nụ cười gượng gạo
-Ừ.Đang tìm 1 chiếc lắc chân.Nó rất quan trọng với tôi
Hắn cười tươi hơn khi mình đóan đúng.Lấy trong túi quần ra chiếc lắc hắn chưa đưa vội mà bâng quơ hỏi thêm nữa
-Chắc nó là của bố mẹ chị hay người thân tặng chị nhỉ?
Dù đang quay lưng lại với hắn để tìm xung quanh nhưng khi nghe hắn hỏi nó cũng trả lời lại.Giọng nó rất nhỏ nhưng đủ để cả hai cùng nghe được
-Là Huy tặng....kỉ niệm 1 năm yêu nhau
Nghe xong mặt hắn tôi lại.Tay siết chặt chiếc lắc trong tay khiến gân tay nổi lên.Hắn đút luôn chiếc lắc vào túi mà khôg có ý sẽ trả lại nó
-Chia tay rồi..mất nó thì coi như xong luôn đi.Tìm làm gì nữa
Nó nghe vậy cũng xoay lưng lại nhìn hắn.Giọng trầm xuống
-Tôi muốn giữ làm kỉ niệm
-Về đi.Nếu nó ở đây thì đã tìm thấy rồi
Hắn khôg nói gì nữa mà quay lưng đi về phía cổng trường.Có cái cảm giác buồn man mác trong lòng.Hắn biết rõ hắn đã thích nó rối.
Tối.Hắn ngồi trên giường mà nhìn ngắm chiếc lắc trong tay.Chợt cười nhạt.Hắn đã hiểu được 2 kí tự kia có nghĩa là gì rối.Là NHUNG HUY
Tự cười bản thân mình có quyền gì mà xen vào chuyện tình cảm của nó và Huy.Nói thẳng ra thì là hắn chỉ là thằng đến sau.Ngắm 1 lâu hắn để nhẹ nhàng chiếc lắc vào ngăn kéo tủ nhỏ gần giường.Hắn lẩm bẩm 1 mình:
-Xin lỗi chị.Cho tôi ích kỉ lần này nhé
Hắn thật sự khôg muốn nó khi nhìn vào chiếc lắc mà nhớ lại tình cũ
Lấy điện thọai ra gọi cho nó.Tiếng tút dài vang lên mãi lúc sau mới có người nghe máy:
-Alo
-Chị à.Đi đánh bóng mặt đường đi
-Bây giờ á?
-Ờ.Luôn và ngay
-Thôi .Ngủ cho lành đi
-Ơ.thế chị ở nhà luyện môn tự kỉ à?Phải ra thành phố để biết đây biết đó chứ
-Thôi.Ra đường có mà chà mặt xuống đường à.Răng cắm vào cây đấy
-Này.Tớ đây là tay lái lụa đấy.
-Chém gió vừa thôi.
-Khôg đi thì thôi.Đây ứ cần nhá
-Gớm chưa.Mà này tôi đang tức óc máu lợn 1 chuyện này nhá
Nghe nó nói hắn hơi chột dạ.Chẳng lẽ là biết chuyện hắn giữ chiếc lắc à
-Làm sao?vấn đề gì?
-Tôi thấy họp phụ huynh chẳng được cái tích sự gì cả.Tôi vừa bị xả cho 1 tràng nè
-Họp phụ huynh là 1 thứ họp gây rạn nứt tình cảm gia đình ghê gớm.Các chị giáo thứ thì vô tư khoe khuyết điểm của học sinh
-Hihi.Chuẩn chuẩn
-Tôi nó là chỉ có chuẩn thôi
-thôi ngủ nhá.Tôi lên tới cơn rồi.Khôg cưỡng lại được nữa rồi
-Ờ.Thế ngủ đi
Nó tắt máy rồi chìm sâu vào giấc ngủ
Còn hắn thì vẫn ngồi vào hỏi anh google xem 1 thứ cần học hỏi là *Bí kiếp chinh phục trái tim nàng*
Trong bóng tối anh sáng rọi từ chiếc laptop hắt ra.Có 1 người đang chăm chú đọc.Lúc thì gật gù tán thành.Lúc thì nhăn mặt rồi tự lẩm bẩm
-Chuối thế.Nổi cả da gà.Chẳng biết bố già nào viết nữa.Có thằng điên mới đọc
Nói là nói thế nhưng hắn vẫn hăng say nghiềm ngẫm những dòng chữ trên mạng
chap 11
Từ hôm nghỉ hè đến giờ hắn chưa gặp nó lần.Có cái gì đó trống vắng trong hắn mà khôg thể nào lí giải được
Dắt xe ra khỏi nhà cũng gần 10h tối rồi.Chỉ là hắn muốn đến gặp nó ngay lúc này.Nghe nó nói hình như nó sẽ về quê ngọai chơi nữa tháng.Nó nói nó sợ say xe nhưng vẫn thích về lắm.Hắn tạt vào 1 tiệm thuốc nhỏ bên đường mua nào là mấy vỉ thuốc,băng dán chống say xe.Hí hửng đi nhanh đến nhà nó
Hắn dừng xe từ đoạn rẽ vào nhà nó.Vừa đi đến đây hắn đã nhìn thấy phía xa xa bóng dáng nó và Huy đang nói chuyện với nhau.Đứng khuất sau đoạn cua hắn nhìn về phía đó.Dù cách khôg xa nhưng cả 2 khôg nhận ra sự xuất hiện của hắn.Còn hắn nghe rất rõ cuộc nói chuyện của họ
Giọng Huy nhẹ nhàng tha thiết có phần nài nỉ ăn năn:
-Huy nhớ Nhung lắm.Chẳng lẽ Nhung hết tình cảm với Huy rồi sao?
-Hết hay còn khôg còn quan trọng nữa vì mọi chuyện đã kết thúc rồi.Đừng làm nhau khó xử nữa
-Khôg.Huy muốn nghe.Nhung nói đi.Nhung còn yêu Huy mà đúng khôg?Đúng khôg?
Huy lay lay vai nó như muốn nó trả lời câu hỏi đó.Huy gần như khôg đứng vững nữa vì trong người có men rượu bia.Nó nhìn sâu vào đôi mắt đó.Rồi đưa tay lên gạt nhẹ đôi tay đang bám chặt vào mình
-Huy say rồi.Về ngủ đi
-Khôgg.Huy khôg say..Ngay lúc này Huy rất tỉnh.Trả lời đi mà.Xin Nhung đấy
Thấy nó khôg nói gì chỉ đứng im nhìn mình Huy kéo Nhung vào lòng ôm thật chặt mặc cho nó đang vùng ra.Một lúc nó cũng đứng im trong vòng tay.
Hắn đứng đó chứng kiến mọi việc.Đôi mắt buồn nhìn vào họ rối nở nụ cười chua chát.
Tiếng động cơ xe vang lên khuất sau trong con ngõ yên ắng.Nó như kéo Nhung về hiện tại,ý thức hơn.Nó đẩy mạnh Huy ra.Giọng dứt khoát
-Huy muốn nghe à?Vậy Nhung nói rõ 1 lần.Tình cảm đối với Huy chết lâu lắm rồi
Nói rồi nó quay lưng bước đi được vài bước thì 1 vòng tay ôm nó từ phía sau.Huy gục đầu mình lên vai nó có vẻ mệt mỏi.
-Huy yêu Nhung mà
Có giọt nước mắt khẽ rơi lên vai áo nó.Nóng hổi.Lúc này nó khôg cho phép mình yếu đuối được.Nhẹ nhàng mà dứt khóat tháo bỏ cánh tay đang ôm chặt mình Nhung bước nhanh về phía cổng nhà
Bóng Nhung khuất nhanh nơi cổng sắt.Còn lại 1 mình Huy đứng lặng.Dựa vào bức tường lạnh lẽo khôg biết bao lâu thì Huy mới lê từng bước chân nặng nề đi ra khỏi con ngõ ấy
Vừa bước vào phòng nó đóng chặt cửa lại mặc cho nước mắt cứ thay nhau tuôn ra.Nói nó khôg còn Huy thì quả là nói dối.Nhưng biết làm sao đây?Tại sao biết kết cục ngày hôm nay mà ngày ấy vẫn làm.
Hắn cứ phóng xe nhanh như thế mặc cho gió tạt mạnh vào người.Hắn rút điện thoại ra gọi cho Quang-người anh thân thiết
-Hôm nay anh em tụ họp ở đâu vậy anh?
-Bar 321
Vừa đẩy cửa bước vào tiếng nhạc inh ỏi đã dội thẳng vào tai hắn.Ánh đèn mờ ảo.Hắn tiến lại chỗ Quang và anh em đang ngồi
Ngồi phịch xuống ghế hắn dựa người vào ghế mắt lim dim
Ở bàn hơn chục con người nhìn về phía hắn.Trai gái có đủ.Cô gái tóc nhuộm màu cà rốt,gương mặt non choẹt ngồi gần hắn đưa tay lên vỗ nhẹ vào má hắn
-Sao thế anh?
Hắn gạt tay Linh ra mặt nhăn nhó.Với tay lấy chai rượu hắn rót ra cốc rồi cứ như thế uống sạch mấy cốc liền
Linh đưa tay ngăn hắn lại.Hắn cau mày
-Bỏ mẹ ra xem nào.Đang điên đấy
Linh bĩu môi.Cô bé kém tuổi hắn.Đang định nói gì thì cô gái ngồi gần Quang lên tiếng
-Mày làm sao đấy.Nói chị nghe xem nào.Hay đứa nào chọc giận mày hả?Nói chị chị xử nó cho
Người vừa lên tiếng khôg ai khác là Trang.Cô gái ngòai 20 được xem là 1 tay chơi có hạng.Nếu nhìn vào gương mặt của Trang thì có lẽ họ sẽ nhầm tưởng rằng đây là 1 cô gái ngoan hiền
Hắn nhìn Trang rồi cười khổ
-Tự em chuốc khổ vào mình thôi.Coi như em ngu em chịu
-Thế là thế nào hả anh?Em đéo hiểu hôm nay thằng này nói gì nữa.
Trang hỏi Quang thì anh chàng cũng giơ tay đầu hàng,mặt ngây thơ nhìn lại Trang.Rồi Quang nhìn hắn nhẹ nhành hỏi:
-Thế những người ở đây có phải anh em của mày khôg?
Mọi ánh mắt của chục con người đổ lên người hắn.Hắn trả lời thật thà
-Phải.Sao anh lại hỏi thế
-Đã là anh em với nhau thì mày nói đi.Có chuyện gì với chú hả?
Hắn ngập ngừng trả lời rồi nốc cạn ly rượu trên bàn
-Ừ thì...là em thích 1 người..mà nó khôg thích em..Em thấy nó ôm thằng người yêu cũ...Mẹ kiếp..Em chỉ đứng trơ mắt nhìn thôi..Lấy tư cách đéo gì mà cấm nó
Trang cười sặc sụa.Mọi người cũng che miệng cười.Hắn thì nóng mặt khi thấy Trang cứ cười trên sự đau khổ của hắn
-Chị cười cái gì.Tôi khôg phải đang kể chuyện cười đâu
-Ừ ừ..Xin lổi.Mày cũng biết yêu biết ghen rồi Hoàng nhờ
Trang thì cố nhịn cười còn hắn thì quay mặt ra phía sàn nhảy.Quang lên tiếng:
-Thôi thôi.Được rồi.Để hôm nào các anh dạy cho chú cách.Có gì đâu mà.
Mạnh cũng lên tiếng xen vào:
-Đúng rồi.Hôm nay mày uống thoải mái đi cho thỏa cái buồn của mày.Anh em thấy đúng khôg?
Mọi người đều tán thành rồi nâng cốc rượu lên cạn ly
Gần 2h sáng hắn gần như khôg đi nổi về được nữa.Chẳng biết thế nào mà hắn lại đến nhà nó.Đứng thật lâu trước cổng nhà nó.Rồi hắn đi liêu xiêu đến trước cổng và móc lên tay cầm chiếc cửa sắt 1 túi thuốc nhỏ.Hắn nhắn 1 tin cho nó vào lúc hơn 2h
(Thuốc say xe ở trước cổg.Nhớ uốg.Đừg để say xe.Về quê vui)
Rồi hắn phóng xe về nhà khi đường phố vắng
Từ hôm nghỉ hè đến giờ hắn chưa gặp nó lần.Có cái gì đó trống vắng trong hắn mà khôg thể nào lí giải được
Dắt xe ra khỏi nhà cũng gần 10h tối rồi.Chỉ là hắn muốn đến gặp nó ngay lúc này.Nghe nó nói hình như nó sẽ về quê ngọai chơi nữa tháng.Nó nói nó sợ say xe nhưng vẫn thích về lắm.Hắn tạt vào 1 tiệm thuốc nhỏ bên đường mua nào là mấy vỉ thuốc,băng dán chống say xe.Hí hửng đi nhanh đến nhà nó
Hắn dừng xe từ đoạn rẽ vào nhà nó.Vừa đi đến đây hắn đã nhìn thấy phía xa xa bóng dáng nó và Huy đang nói chuyện với nhau.Đứng khuất sau đoạn cua hắn nhìn về phía đó.Dù cách khôg xa nhưng cả 2 khôg nhận ra sự xuất hiện của hắn.Còn hắn nghe rất rõ cuộc nói chuyện của họ
Giọng Huy nhẹ nhàng tha thiết có phần nài nỉ ăn năn:
-Huy nhớ Nhung lắm.Chẳng lẽ Nhung hết tình cảm với Huy rồi sao?
-Hết hay còn khôg còn quan trọng nữa vì mọi chuyện đã kết thúc rồi.Đừng làm nhau khó xử nữa
-Khôg.Huy muốn nghe.Nhung nói đi.Nhung còn yêu Huy mà đúng khôg?Đúng khôg?
Huy lay lay vai nó như muốn nó trả lời câu hỏi đó.Huy gần như khôg đứng vững nữa vì trong người có men rượu bia.Nó nhìn sâu vào đôi mắt đó.Rồi đưa tay lên gạt nhẹ đôi tay đang bám chặt vào mình
-Huy say rồi.Về ngủ đi
-Khôgg.Huy khôg say..Ngay lúc này Huy rất tỉnh.Trả lời đi mà.Xin Nhung đấy
Thấy nó khôg nói gì chỉ đứng im nhìn mình Huy kéo Nhung vào lòng ôm thật chặt mặc cho nó đang vùng ra.Một lúc nó cũng đứng im trong vòng tay.
Hắn đứng đó chứng kiến mọi việc.Đôi mắt buồn nhìn vào họ rối nở nụ cười chua chát.
Tiếng động cơ xe vang lên khuất sau trong con ngõ yên ắng.Nó như kéo Nhung về hiện tại,ý thức hơn.Nó đẩy mạnh Huy ra.Giọng dứt khoát
-Huy muốn nghe à?Vậy Nhung nói rõ 1 lần.Tình cảm đối với Huy chết lâu lắm rồi
Nói rồi nó quay lưng bước đi được vài bước thì 1 vòng tay ôm nó từ phía sau.Huy gục đầu mình lên vai nó có vẻ mệt mỏi.
-Huy yêu Nhung mà
Có giọt nước mắt khẽ rơi lên vai áo nó.Nóng hổi.Lúc này nó khôg cho phép mình yếu đuối được.Nhẹ nhàng mà dứt khóat tháo bỏ cánh tay đang ôm chặt mình Nhung bước nhanh về phía cổng nhà
Bóng Nhung khuất nhanh nơi cổng sắt.Còn lại 1 mình Huy đứng lặng.Dựa vào bức tường lạnh lẽo khôg biết bao lâu thì Huy mới lê từng bước chân nặng nề đi ra khỏi con ngõ ấy
Vừa bước vào phòng nó đóng chặt cửa lại mặc cho nước mắt cứ thay nhau tuôn ra.Nói nó khôg còn Huy thì quả là nói dối.Nhưng biết làm sao đây?Tại sao biết kết cục ngày hôm nay mà ngày ấy vẫn làm.
Hắn cứ phóng xe nhanh như thế mặc cho gió tạt mạnh vào người.Hắn rút điện thoại ra gọi cho Quang-người anh thân thiết
-Hôm nay anh em tụ họp ở đâu vậy anh?
-Bar 321
Vừa đẩy cửa bước vào tiếng nhạc inh ỏi đã dội thẳng vào tai hắn.Ánh đèn mờ ảo.Hắn tiến lại chỗ Quang và anh em đang ngồi
Ngồi phịch xuống ghế hắn dựa người vào ghế mắt lim dim
Ở bàn hơn chục con người nhìn về phía hắn.Trai gái có đủ.Cô gái tóc nhuộm màu cà rốt,gương mặt non choẹt ngồi gần hắn đưa tay lên vỗ nhẹ vào má hắn
-Sao thế anh?
Hắn gạt tay Linh ra mặt nhăn nhó.Với tay lấy chai rượu hắn rót ra cốc rồi cứ như thế uống sạch mấy cốc liền
Linh đưa tay ngăn hắn lại.Hắn cau mày
-Bỏ mẹ ra xem nào.Đang điên đấy
Linh bĩu môi.Cô bé kém tuổi hắn.Đang định nói gì thì cô gái ngồi gần Quang lên tiếng
-Mày làm sao đấy.Nói chị nghe xem nào.Hay đứa nào chọc giận mày hả?Nói chị chị xử nó cho
Người vừa lên tiếng khôg ai khác là Trang.Cô gái ngòai 20 được xem là 1 tay chơi có hạng.Nếu nhìn vào gương mặt của Trang thì có lẽ họ sẽ nhầm tưởng rằng đây là 1 cô gái ngoan hiền
Hắn nhìn Trang rồi cười khổ
-Tự em chuốc khổ vào mình thôi.Coi như em ngu em chịu
-Thế là thế nào hả anh?Em đéo hiểu hôm nay thằng này nói gì nữa.
Trang hỏi Quang thì anh chàng cũng giơ tay đầu hàng,mặt ngây thơ nhìn lại Trang.Rồi Quang nhìn hắn nhẹ nhành hỏi:
-Thế những người ở đây có phải anh em của mày khôg?
Mọi ánh mắt của chục con người đổ lên người hắn.Hắn trả lời thật thà
-Phải.Sao anh lại hỏi thế
-Đã là anh em với nhau thì mày nói đi.Có chuyện gì với chú hả?
Hắn ngập ngừng trả lời rồi nốc cạn ly rượu trên bàn
-Ừ thì...là em thích 1 người..mà nó khôg thích em..Em thấy nó ôm thằng người yêu cũ...Mẹ kiếp..Em chỉ đứng trơ mắt nhìn thôi..Lấy tư cách đéo gì mà cấm nó
Trang cười sặc sụa.Mọi người cũng che miệng cười.Hắn thì nóng mặt khi thấy Trang cứ cười trên sự đau khổ của hắn
-Chị cười cái gì.Tôi khôg phải đang kể chuyện cười đâu
-Ừ ừ..Xin lổi.Mày cũng biết yêu biết ghen rồi Hoàng nhờ
Trang thì cố nhịn cười còn hắn thì quay mặt ra phía sàn nhảy.Quang lên tiếng:
-Thôi thôi.Được rồi.Để hôm nào các anh dạy cho chú cách.Có gì đâu mà.
Mạnh cũng lên tiếng xen vào:
-Đúng rồi.Hôm nay mày uống thoải mái đi cho thỏa cái buồn của mày.Anh em thấy đúng khôg?
Mọi người đều tán thành rồi nâng cốc rượu lên cạn ly
Gần 2h sáng hắn gần như khôg đi nổi về được nữa.Chẳng biết thế nào mà hắn lại đến nhà nó.Đứng thật lâu trước cổng nhà nó.Rồi hắn đi liêu xiêu đến trước cổng và móc lên tay cầm chiếc cửa sắt 1 túi thuốc nhỏ.Hắn nhắn 1 tin cho nó vào lúc hơn 2h
(Thuốc say xe ở trước cổg.Nhớ uốg.Đừg để say xe.Về quê vui)
Rồi hắn phóng xe về nhà khi đường phố vắng
chap 12
Sáng sớm vừa thức dậy nó đã thấy tin nhắn của hắn
Xách túi với balô xuống tới cửa thì nhìn thấy túi thuốc.Nó cười nhẹ.Nhắn tin cảm ơn rồi bắt xe về quê
Nó dang tay như muốn ôm trọn tất cả vào lòng.Bầu khôg khí thóang đãng mà lâu rồi nó mới có được.Những cánh đồng lúa mênh mông bát ngát trải dài.Ánh mặt trời vừa mới ửng hồng nơi phía xa.Nơi đây khác xa với thành phố nơi nó đang sống.Khôg ồn ào.khói bụi.
Đã gần 1 tháng nó ở đây rồi.Từ lúc về chỉ có Huy hay nhắn tin hỏi thăm nó.Huy cứ nhắn dù nó chưa 1 lần trả lời.
Đang nằm trên giường nó giật mình bởi tiếng điện thọai.Là Hoàng.
Giọng Hoàng có vẻ đang say
-Chị à?
-Ừm.
-Ở đó vui khôg?
-Cũng vui.Còn cậu?
-Vẫn thế.Vần đi bar,vẫn uống rượu,vẩn đánh nhau.Vẫn sống thôi
-Sao cậu khôg thay đổi gì hết vậy.Chẳng ngoan gì cả Nó đùa cho khôg khí vui 1 tí
-Vậy tôi ngoan chị có yêu tôi khôg?
Hắn đột ngột hỏi thế làm nó ngây người.Nó như khôg tin vào tai mình ,hỏi lại hắn
-Gì?
-Thôi.Khôg có gì.Coi như chưa nghe gì hết đi.Lúc nào chuẩn bị lên đây nhớ gọi cho tôi đấy.Tôi ngủ đây
Hắn cười khổ rồi tắt máy.
Nó ngây ra 1 lúc rồi tự cười bản thân: - Chắc cậu ấy đùa mình
Hắn vẫn thường hay đi uống rượu như thế.Nhưng hôm nay hắn đang loạng choạng bước ra khỏi quán cùng Quang,Trang và Linh thì gặp Huy đang bước vào.
Nhìn thấy Hoàng thì vờ như khôg thấy.Hòang đứng chặng trước mặt Huy khôg nể nang tuổi tác
-Mày khôg phải đang yêu con Hằng sao?Muốn đùa giỡn với Nhung nữa sao?Mày cao tay thật
Huy cũng có phần nhún nhừơng trả lời
-Chia tay với nó rồi
Hoàng xấn tới túm lấy cổ áo Huy
-Vậy bây giờ mày cô đơn thì muốn quay về với Nhung sao?Mày coi chị ấy là cái gì hả
Huy cũng chẳng còn nể Hoàng nữa mà trả lời dứt khóat
-Tao yêu Nhung
Câu nói của Huy vừa nói ra thì Hoàng đã đấm thẳng vào khuôn mặt ấy.Cả 3 người còn lại chỉ đứng nhìn mà khôg xen vào.Huy gằn giọng
-Mày yêu Nhung á?Mày yêu mà làm tổn thương chị ấy à?Mày nói ra mà khôg thấy ngượng hả?
Huy khôg nói gì mà chỉ biết nhìn vào gương mặt của người đang đỏ gay vì tức giận.
-Tao khôg muốn xen vào chuyện của mày và Nhung.Nhưng đừng làm chị ấy khóc.Nếu khôg tao bắt mày trả lại bằng máu đấy
Nói rồi hắn bước qua Huy,còn 3 người lại cũng nối gót theo
Họ đi bộ cùng nhau.Cả 3 khôg nói khôg rằng với Hoàng.Cuối cùng Quang là người phá tan bầu không khí ảm đạm này
-Lần đầu anh thấy mày tức giận như thế đó Hoàng.
Hoàng quay sang nhìn Quang rồi lại nhìn về phía trước.Trang vỗ nhẹ vai hắn
-Cô bé đó lớn tuổi hơn cưng hả?
-Ừ. 1 tuổi.Lớp trên
-Hôm nào cho chị xem mặt với nhá.Chị tò mò khôg biết nó thế nào mà khiến cho thằng nhóc này ngất ngây thế
Linh mang gương mặt khó coi.Linh thích Hoàng từ đầu tiên.Cô bé nhăn mặt rồi lại cười tươi khoát tay Hoàng.Tất cả đều khôg qua được đôi mắt của Trang.Cô nàng lắc đầu ngán ngẩm.Liệu phía trước có sóng gió gì đây?Haiz
Những cơn gió thổi mạnh như muốn mưa.Lấy điện thoại ra xem thì thấy có tin nhắn..Là nó (5h tôi lên đến nơi)
Xem đồng hồ hắn cuống lên chỉ còn 15' nữa là 5h chiều rồi.Hắn nhắn vội cho nó 1 tin (tôi đến đón chị nhé.Đang có việc gần đấy)
Tin nhắn hồi đáp của nó nhanh chóng gửi đến (Ừ.Làm phiền cậu rồi)
Hắn nói vội rồi đi nhanh: -Em về trước.Có việc
Hắn cười tươi bắt 1 chiếc taxi.1 tháng khôg gặp nó.Hắn rất nhớ
Chỉ còn lại 3 người.Có lẽ ai cũng biết hắn có việc liên quan đến người tên Nhung.
Mặt Linh tối sầm lại.Trang vỗ vỗ vào vai Linh rồi nhẹ nhàng nói:
-Là của mình thì khôg phải đấu đá giành giật làm gì.Còn khôg phải của mình thì có làm gì đi nữa cũng mãi mãi khôg có được.Đừng đánh mất tình bạn,tình anh em.Cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên
Câu nói ẩn ý đó dù ngốc thì cũng hiểu.Quang thì chỉ húyt sáo rối thong thả đi.
Sáng sớm vừa thức dậy nó đã thấy tin nhắn của hắn
Xách túi với balô xuống tới cửa thì nhìn thấy túi thuốc.Nó cười nhẹ.Nhắn tin cảm ơn rồi bắt xe về quê
Nó dang tay như muốn ôm trọn tất cả vào lòng.Bầu khôg khí thóang đãng mà lâu rồi nó mới có được.Những cánh đồng lúa mênh mông bát ngát trải dài.Ánh mặt trời vừa mới ửng hồng nơi phía xa.Nơi đây khác xa với thành phố nơi nó đang sống.Khôg ồn ào.khói bụi.
Đã gần 1 tháng nó ở đây rồi.Từ lúc về chỉ có Huy hay nhắn tin hỏi thăm nó.Huy cứ nhắn dù nó chưa 1 lần trả lời.
Đang nằm trên giường nó giật mình bởi tiếng điện thọai.Là Hoàng.
Giọng Hoàng có vẻ đang say
-Chị à?
-Ừm.
-Ở đó vui khôg?
-Cũng vui.Còn cậu?
-Vẫn thế.Vần đi bar,vẫn uống rượu,vẩn đánh nhau.Vẫn sống thôi
-Sao cậu khôg thay đổi gì hết vậy.Chẳng ngoan gì cả Nó đùa cho khôg khí vui 1 tí
-Vậy tôi ngoan chị có yêu tôi khôg?
Hắn đột ngột hỏi thế làm nó ngây người.Nó như khôg tin vào tai mình ,hỏi lại hắn
-Gì?
-Thôi.Khôg có gì.Coi như chưa nghe gì hết đi.Lúc nào chuẩn bị lên đây nhớ gọi cho tôi đấy.Tôi ngủ đây
Hắn cười khổ rồi tắt máy.
Nó ngây ra 1 lúc rồi tự cười bản thân: - Chắc cậu ấy đùa mình
Hắn vẫn thường hay đi uống rượu như thế.Nhưng hôm nay hắn đang loạng choạng bước ra khỏi quán cùng Quang,Trang và Linh thì gặp Huy đang bước vào.
Nhìn thấy Hoàng thì vờ như khôg thấy.Hòang đứng chặng trước mặt Huy khôg nể nang tuổi tác
-Mày khôg phải đang yêu con Hằng sao?Muốn đùa giỡn với Nhung nữa sao?Mày cao tay thật
Huy cũng có phần nhún nhừơng trả lời
-Chia tay với nó rồi
Hoàng xấn tới túm lấy cổ áo Huy
-Vậy bây giờ mày cô đơn thì muốn quay về với Nhung sao?Mày coi chị ấy là cái gì hả
Huy cũng chẳng còn nể Hoàng nữa mà trả lời dứt khóat
-Tao yêu Nhung
Câu nói của Huy vừa nói ra thì Hoàng đã đấm thẳng vào khuôn mặt ấy.Cả 3 người còn lại chỉ đứng nhìn mà khôg xen vào.Huy gằn giọng
-Mày yêu Nhung á?Mày yêu mà làm tổn thương chị ấy à?Mày nói ra mà khôg thấy ngượng hả?
Huy khôg nói gì mà chỉ biết nhìn vào gương mặt của người đang đỏ gay vì tức giận.
-Tao khôg muốn xen vào chuyện của mày và Nhung.Nhưng đừng làm chị ấy khóc.Nếu khôg tao bắt mày trả lại bằng máu đấy
Nói rồi hắn bước qua Huy,còn 3 người lại cũng nối gót theo
Họ đi bộ cùng nhau.Cả 3 khôg nói khôg rằng với Hoàng.Cuối cùng Quang là người phá tan bầu không khí ảm đạm này
-Lần đầu anh thấy mày tức giận như thế đó Hoàng.
Hoàng quay sang nhìn Quang rồi lại nhìn về phía trước.Trang vỗ nhẹ vai hắn
-Cô bé đó lớn tuổi hơn cưng hả?
-Ừ. 1 tuổi.Lớp trên
-Hôm nào cho chị xem mặt với nhá.Chị tò mò khôg biết nó thế nào mà khiến cho thằng nhóc này ngất ngây thế
Linh mang gương mặt khó coi.Linh thích Hoàng từ đầu tiên.Cô bé nhăn mặt rồi lại cười tươi khoát tay Hoàng.Tất cả đều khôg qua được đôi mắt của Trang.Cô nàng lắc đầu ngán ngẩm.Liệu phía trước có sóng gió gì đây?Haiz
Những cơn gió thổi mạnh như muốn mưa.Lấy điện thoại ra xem thì thấy có tin nhắn..Là nó (5h tôi lên đến nơi)
Xem đồng hồ hắn cuống lên chỉ còn 15' nữa là 5h chiều rồi.Hắn nhắn vội cho nó 1 tin (tôi đến đón chị nhé.Đang có việc gần đấy)
Tin nhắn hồi đáp của nó nhanh chóng gửi đến (Ừ.Làm phiền cậu rồi)
Hắn nói vội rồi đi nhanh: -Em về trước.Có việc
Hắn cười tươi bắt 1 chiếc taxi.1 tháng khôg gặp nó.Hắn rất nhớ
Chỉ còn lại 3 người.Có lẽ ai cũng biết hắn có việc liên quan đến người tên Nhung.
Mặt Linh tối sầm lại.Trang vỗ vỗ vào vai Linh rồi nhẹ nhàng nói:
-Là của mình thì khôg phải đấu đá giành giật làm gì.Còn khôg phải của mình thì có làm gì đi nữa cũng mãi mãi khôg có được.Đừng đánh mất tình bạn,tình anh em.Cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên
Câu nói ẩn ý đó dù ngốc thì cũng hiểu.Quang thì chỉ húyt sáo rối thong thả đi.
chap 13
Vừa xuống taxi hắn đã chạy quanh tìm kiếm nó.Rất nhiều người đi ra nhưng trong số họ khôg hề có bóng dáng Nhung
Chợt có cái vỗ nhẹ vai từ phía sau.Vừa quay lại thì nhìn thấy gương mặt ửng hồng vì nóng đang cười tươi.Những giọt mồ hôi lấm tấm trên vầng trán bướng bỉnh
Vì hắn cao hơn nó gần 1 cái đầu nên nó phải nhướn người lên hít hít quanh người nó.Khịt khịt cái mũi nó nhăn mặt:
-Cậu lại uống rượu phải khôg?Người toàn mùi rượu với cả thuốc lá nữa
Hắn xoa xoa mái tóc đen mượt của nó rồi cười cười
-Giải khuây thôi mà
Nó bĩu môi
-Tất cả chỉ là ngụy biện thôi.Cậu cứ như thế thì bao giờ mới trưởng thành được
Hắn cười nhe nhởn
-Chị giống mẹ tôi thế.Lúc nào cũng cằn nhằn hết
Nó đánh vào tay hắn rồi lườm sắc nhọn
-Cái cậu này.Sao dám so sánh vậy hả?
Hắn kéo tay nó rời khỏi bến xe.Đứng chờ taxi hắn hỏi:
-Đi ăn gì khôg?
-Thôi.Tôi đang mệt lắm.Chỉ muốn ngủ 1 giấc thôi
-Haiz.Chị là nhợn à?Nhìn là biết về quê chị chỉ ăn mới ngủ nên người mới béo trắng thế
Nó cong môi giọng giận dỗi -Kệ tôi
-Nhưng mà xinh hơn nhiều
Nó cười hớn hở.đưa ngón tay trỏ lên
-Like
Chiếc taxi đưa nó về nhà trước rồi mới về nhà hắn
Nghe nó nói là học hè hắn cũng đăng kí đi học.Có lẽ hơi lạ vì từ trước đến nay hắn khôg học hè bao giờ vì cho đó là thứ mất thời gian.Vậy mà năm nay hắn lại xách cặp đến trường học hè.Gây khôg ít thắc mắc của mọi người xung quanh đối với việc hắn đột nhiên chăm đi học như thế
Trả lời thắc mắc ấy hắn chỉ thong thả trả lời ngắn gọn
-Lớp 11 rồi.Cố gắng học cho có cái bằng đại học thôi
Câu trả lời khiến khôg ít người ngạc nhiên.Điển hình như bà hàng xóm gần nhà hắn khi nghe hắn nói đã trợn tròn mắt nhìn rồi thầm nghĩ trong đầu"Thằng này uống nhầm thuốc à.Suốt ngày đi chơi đến gần sáng mới về.Hôm thì bật nhạc ầm ĩ gây mất trật tự xóm giềng.Lúc thì tay bó bột,chân bó bột.Thế mà hôm nay chăm đột xuất.Chỉ khổ cho bà Yến 1 mình nuôi con lại suốt ngày đi làm kiếm tiền khôg có thời gian dạy con"
Hay Trang chẳng hạn.Cô nàng đang uống nước mà nghe hắn nói đã khôg kiềm chế được mà phun thẳng vào mặt hắn rồi cười mãi khôg dứt vì nghĩ thằng này đang kể chuyện hài
Còn Quang chỉ vui vẻ lắc đầu rồi phán 1 câu xanh rờn
-Đúng là yêu vào có khác
Tiếng trống ra về vang lên.Hôm nay nó đi nhờ hắn về.Và đương nhiên hắn vui vẻ đồng ý ngay
Chiếc xe ga vừa đi ra cách cổng trường đã gặp ngay phải 2 chiếc xe khác đi sát vào mình.Quay sang trái nhìn thì là Quang đang cười nhe răng nhớn mày nhìn.Bên trái thì là Trang và Linh đang nhìn mình.Nó đang ngớ ra vì khôg hiểu thì Hắn nhăn nhó
-Cái gì nữa đây?Có biết đang làm kì đà khôg thế
Trang làm lơ câu cằn nhằn của hắn mà quay lại phía sau hắn mà nở nụ cười dịu dàng
-Em là bạn của Hoàng à?
Nó ngoan ngoãn trả lời
-Vâng ạ
-À bọn chị là bạn Hoàng.Hay hôm nay em cùng bọn chị uống 1 cốc nước nhé.Có được khôg em?
Giọng nói ngọt như mía của Trang làm Hoàng nổi cả da gà lên.Hòang chen ngang
-Thôi em phải chờ bạn về
-Ơ cái thằng này.Chị có mời mày đâu.. Rồi quay sang nó lại dịu d&ag
Vừa xuống taxi hắn đã chạy quanh tìm kiếm nó.Rất nhiều người đi ra nhưng trong số họ khôg hề có bóng dáng Nhung
Chợt có cái vỗ nhẹ vai từ phía sau.Vừa quay lại thì nhìn thấy gương mặt ửng hồng vì nóng đang cười tươi.Những giọt mồ hôi lấm tấm trên vầng trán bướng bỉnh
Vì hắn cao hơn nó gần 1 cái đầu nên nó phải nhướn người lên hít hít quanh người nó.Khịt khịt cái mũi nó nhăn mặt:
-Cậu lại uống rượu phải khôg?Người toàn mùi rượu với cả thuốc lá nữa
Hắn xoa xoa mái tóc đen mượt của nó rồi cười cười
-Giải khuây thôi mà
Nó bĩu môi
-Tất cả chỉ là ngụy biện thôi.Cậu cứ như thế thì bao giờ mới trưởng thành được
Hắn cười nhe nhởn
-Chị giống mẹ tôi thế.Lúc nào cũng cằn nhằn hết
Nó đánh vào tay hắn rồi lườm sắc nhọn
-Cái cậu này.Sao dám so sánh vậy hả?
Hắn kéo tay nó rời khỏi bến xe.Đứng chờ taxi hắn hỏi:
-Đi ăn gì khôg?
-Thôi.Tôi đang mệt lắm.Chỉ muốn ngủ 1 giấc thôi
-Haiz.Chị là nhợn à?Nhìn là biết về quê chị chỉ ăn mới ngủ nên người mới béo trắng thế
Nó cong môi giọng giận dỗi -Kệ tôi
-Nhưng mà xinh hơn nhiều
Nó cười hớn hở.đưa ngón tay trỏ lên
-Like
Chiếc taxi đưa nó về nhà trước rồi mới về nhà hắn
Nghe nó nói là học hè hắn cũng đăng kí đi học.Có lẽ hơi lạ vì từ trước đến nay hắn khôg học hè bao giờ vì cho đó là thứ mất thời gian.Vậy mà năm nay hắn lại xách cặp đến trường học hè.Gây khôg ít thắc mắc của mọi người xung quanh đối với việc hắn đột nhiên chăm đi học như thế
Trả lời thắc mắc ấy hắn chỉ thong thả trả lời ngắn gọn
-Lớp 11 rồi.Cố gắng học cho có cái bằng đại học thôi
Câu trả lời khiến khôg ít người ngạc nhiên.Điển hình như bà hàng xóm gần nhà hắn khi nghe hắn nói đã trợn tròn mắt nhìn rồi thầm nghĩ trong đầu"Thằng này uống nhầm thuốc à.Suốt ngày đi chơi đến gần sáng mới về.Hôm thì bật nhạc ầm ĩ gây mất trật tự xóm giềng.Lúc thì tay bó bột,chân bó bột.Thế mà hôm nay chăm đột xuất.Chỉ khổ cho bà Yến 1 mình nuôi con lại suốt ngày đi làm kiếm tiền khôg có thời gian dạy con"
Hay Trang chẳng hạn.Cô nàng đang uống nước mà nghe hắn nói đã khôg kiềm chế được mà phun thẳng vào mặt hắn rồi cười mãi khôg dứt vì nghĩ thằng này đang kể chuyện hài
Còn Quang chỉ vui vẻ lắc đầu rồi phán 1 câu xanh rờn
-Đúng là yêu vào có khác
Tiếng trống ra về vang lên.Hôm nay nó đi nhờ hắn về.Và đương nhiên hắn vui vẻ đồng ý ngay
Chiếc xe ga vừa đi ra cách cổng trường đã gặp ngay phải 2 chiếc xe khác đi sát vào mình.Quay sang trái nhìn thì là Quang đang cười nhe răng nhớn mày nhìn.Bên trái thì là Trang và Linh đang nhìn mình.Nó đang ngớ ra vì khôg hiểu thì Hắn nhăn nhó
-Cái gì nữa đây?Có biết đang làm kì đà khôg thế
Trang làm lơ câu cằn nhằn của hắn mà quay lại phía sau hắn mà nở nụ cười dịu dàng
-Em là bạn của Hoàng à?
Nó ngoan ngoãn trả lời
-Vâng ạ
-À bọn chị là bạn Hoàng.Hay hôm nay em cùng bọn chị uống 1 cốc nước nhé.Có được khôg em?
Giọng nói ngọt như mía của Trang làm Hoàng nổi cả da gà lên.Hòang chen ngang
-Thôi em phải chờ bạn về
-Ơ cái thằng này.Chị có mời mày đâu.. Rồi quay sang nó lại dịu d&ag
No comments:
Post a Comment